Trở lại tẩm điện, Nhược Ly ngồi ở bên giường, đôi giầy đã bị nàng sớmcởi ra, lắc lắc bàn chân nhỏ trắng noãn, sáng bóng như ngọc đung đưa qua lại khiến tâm của Dạ Ly Lạc ngứa ngáy.
Nàng còn không tự biết, nâng cánh tay trắng y hệt ngọc, loay hoay xõamái tóc dài, ngón tay nhỏ bé trắng noãn luồn vào sợi tóc màu bạc, giốngnhư một loại nhạc khí tuyệt mỹ.
Dạ Ly Lạc tựa vào bên giường uống rượu một mình, nhìn Nhược Ly khôngchút nào phòng bị như thế, khiến hắn cảm thấy rượu không làm người saymà người tự say, nhưng hôm nay hắn quá mạo muội, sợ sẽ dọa tiểu nha đầukhông biết chút nào về phương diện tình cảm này mất.
Vì vậy hắn vội vàng kiềm lại rung động trong lòng, ngửa đầu nhìn trăngsáng phía xa, sáng ngời có chút chói mắt, chói mắt như tiểu hồ ly bênngười hắn vậy khiến hắn càng thêm phiền não.
"Lạc, thật là chỉ có hai chúng ta đi sao?" Nhược Ly có chút không xácđịnh được, nàng bây giờ cái gì cũng không biết, chỉ biết dùng một vàiloại độc để tự vệ, nếu như nơi đó thật hiểm ác như lời bọn Dạ Mị nói,nàng đi không phải sẽ khiến hắn thêm phiền toái sao?
"Ừ." Tâm trạng Dạ Ly Lạc có chút hoảng hốt, nàng lúc ban ngày một thânanh khí, chói mắt như giống như mặt trời khiến hắn không tự chủ đượccàng ngày càng lún sâu.
Nhược Ly cũng nhìn ra tối nay Dại Ly Lạc hơi quái dị, nàng nghịch ngợmnhấc bàn chân trần đá hắn một cái, hơi ấm từ bàn chân nàng xuyên thấuqua lớp y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-yeu-sung/2491827/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.