Nhược Ly rất kinhngạc, nàng thật không ngờ tới hắn ta lại giao ra vị trí của Ngự LinhChâu dễ dàng như thế, thậm chí đem vị trí Yêu Hoàng truyền cho nàng.
Dạ Ly Lạc cũng có chút ngoài ý muốn, chỉ là rất nhanh hắn liền khôi phụcdáng vẻ lười biếng trước kia, muốn nhìn xem kế tiếp Nam Cung Nhược Thủysẽ làm gì, bây giờ hắn ta đã không có chút sức uy hiếp nào, nên Dạ LyLạc cũng không sợ hắn ta tổn thương đến Nhược Ly.
"Vương Gia!"Một ám vệ đã nhìn Nam Cung Nhược thủy lớn lên giờ thấy mạng hắn sắpkhông xong, cũng không quản điều gì khác chạy đến, đem hắn ôm vào lòng,"Ngài tội gì phải làm như vậy, vì nàng ta, tất cả tâm huyết đều đổ sôngđổ bể, tội gì!"
"Coi như đây là chút lòng riêng của tiểu vương!"Nam Cung Nhược Thủy khẽ cười nói, sau đó ngẩng đầu nhìn Nhược Ly, mộtngười xinh đẹp lại thấu hiểu như vậy, đáng tiếc lại không phải là củahắn.
Nhược Ly cũng nhìn hắn, trong mắt không có chút dao động,coi như hắn không đem ngôi vị hoàng đế truyền cho nàng, nàng cũng có thể tìm ra được vị trí của Ngự Linh Châu, ngôi vị hoàng đế này nàng vốncũng không để ý, lúc mới đầu còn có chút kinh ngạc, sau đó nàng cảm thấy thật bình thường.
"Có thể tha thứ cho tiểu vương không?" NamCung Nhược Thủy lúc này giống như trúng phải ma chướng vậy, trong quákhứ hắn từng rất xem thường bản thân đối với Nhược Ly vừa thấy đã yêu,bị dáng vẻ tuyệt mỹ của nàng khuynh đảo tâm hồn.
Lúc gặp đượcNhược Ly hắn mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-yeu-sung/2491801/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.