Lễ vương lại khôngvạch trần nàng, lễ phép cười cười, hắn thấy Nhược Ly vẫn đang nhìn chằmchằm vào nồi canh đang nấu, khẽ cười một tiếng.
"Tiểu vương hầmmột nồi canh, nếu như tiểu thư không ngại, nếm thử xem thế nào?" Lễvương không kiêu ngạo không tự ti nói, mặc dù rất nhiệt tình, nhưng lạicó chút lành lạnh.
Nhược Ly cũng không kiểu cách, vội vàng gật đầu, "Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh!" Nói xong liền nhảy vào cửa.
Nàng vốn là bách độc bất xâm nên cũng không sợ hắn ta hạ độc nàng, đối vớimột người bách độc bất xâm tham ăn mà nói, có đồ tốt không ăn thì chínhlà kẻ ngốc.
Truyện được đăng tại dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com
Mị Tuyết sững lại một chút nhưng sau đó vẫn theo vào, nhưng vẫn chỉ đứngthẳng một bên, giống như lúc bình thường, khiến người ta có cảm giácnàng không tồn tại.
"Tiểu Tuyết thỉnh an tiểu thư." Tiểu cung nữcũng nghe thấy âm thanh, liếc mắt thấy một tiểu Ngân Hồ, vội vàng để cây quạt qua một bên cung kính quỳ xuống, cho dù tất cả tỳ nữ trong Ámvương phủ chưa từng gặp Nhược Ly, nhưng cũng biết chỉ có một con tiểuNgân Hồ có thể tùy ý đi lại trong Ám vương phủ, đó chính là tiểu thư màVương thượng bọn họ hết sức sủng ái.
Nhược Ly giơ móng vuốt lênphất phất, liền nhảy lên một chiếc ghế gần đó, nhìn cái nồi xa xa, hếtsức mong đợi, "Ngươi cứ làm công việc của ngươi đi."
Mặc dù lễtiết trong Ám vương phủ không khắt khe, nhưng Nhược Ly vẫn cảm thấykhông thích ứng được, cho nên nàng tận lực tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-yeu-sung/2491783/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.