"Khụ khụ. . . . . ."
Bên trong bức rèm u ám, truyền ra trận tiếng ho khan đè nén, nhưng sau đólại truyền tới tiếng cười tùy tiện, "Không ngờ Nam Cung Tâm kia đúng làmột phế vật."
"Vâng" một nữ nhân đang quỳ bên ngoài bức rèm, nàng kia cúi đầu thật thấp, trong mắt cũng không che giấu được sự phẫn hận.
"Cũng được, nàng ta chết sớm hay muộn cũng không có bao nhiêu tác dụng." Nóixong câu này, nam nhân gầy gò kia làm như không muốn mở miệng nữa, cánhtay vươn ra ngoài rèm, lười biếng vẫy vẫy, ý bảo nàng kia rời đi.
Nàng kia cắn môi, đứng lên nhưng vẫn nhịn không được lần nữa hỏi một câu,"Chủ tử, đệ đệ ta. . . . . . Ngài nói ta làm xong chuyện này, thì sẽ thả hắn ra!"
"Hả? Ngươi cảm thấy đệ đệ ngươi không ở lại nơi này của bổn vương, hắn sẽ sống tốt hơn sao?" Nam nhân kia bình thản nói, lại lộ ra sự uy hiếp mạnh mẽ.
Nàng kia vừa muốn thối lui lại nghe thấynhư vậy, trong nháy mắt tâm lạnh lẽo, nàng cắn môi cung kính chào mộtcái, "Thuộc hạ biết! Làm phiền chủ tử phí tâm!"
Nàng kia vừa luira ngoài, nam nhân phía sau rèm lại nhẹ nhàng nở nụ cười, tràn đầy ý vịkhinh bỉ, đã vào tay hắn, muốn thoát thân dẽ dàng như vậy sao, thật làngây thơ.
"Hồi bẩm chủ tử, tin Nam Cung Tâm chết đã truyền đếnchỗ Yêu hoàng, Yêu hoàng vô cùng giận dữ, nói sẽ xuất quan trước thờihạn!" Một ám vệ quỳ gối phía dưới, cung kính bẩm báo.
"Biết." Nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-yeu-sung/2491774/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.