“Ừ. Ta hiểu. Ta cũng đã xác định lòng mình với hắn, đợi chiến sự kết thúcthì ta và hắn sẽ ngao du khắp nơi, sống một cuộc sống hạnh phúc.” Lục Ngưng Nhiên nhìn Nghi Phi cười nói.
“Hoàng thượng… hắn tình nguyện vứt bỏ ngai vàng sao?” Nghi Phi khẽ hỏi.
“Ừ. Hiện tại có Mặc Trúc lo liệu, đúng ra thì ngai vàng này là củaMặc Trúc, cũng là tâm nguyện của hắn, trước khi mẫu phi Quân Mặc Hàn rađi, nàng có dặn dò hắn phải sống sót, cố gắng giành lấy ngai vàng, đó là cách duy nhất để tiếp tục tồn tại và bảo vệ Mặc Trúc, sau đó nhườngngôi cho Mặc Trúc, xem như bù đắp lại cho hắn cũng muốn hoàn thành tâmnguyện của hắn.” Lục Ngưng Nhiên chậm rãi nói.
“Vâng. Muội đã biết.” Nghi Phi gật đầu trả lời.
“Được rồi. Không còn sớm nữa. Muội nghỉ ngơi đi.” Lục Ngưng Nhiên nhìn Nghi Phi cười nói.
Nghi Phi cầm hai tay của Lục Ngưng Nhiên, “Tỷ tỷ, chuyện hôm nay muội muội cảm ơn tỷ. Tỷ tỷ cũng nghỉ ngơi đi, muội muội cáo lui.”
“Ừm.” Lục Ngưng Nhiên nhìn nàng khẽ mỉm cười.
Quân Mặc Hàn đang đắm chìm trong hạnh phúc, vui vẻ đợi Lục Ngưng Nhiên,lại thấy Nghi Phi vội vàng xông vào, sắc mặt hoảng hốt nói, “Hoàng thượng, nương nương bị một hắc y nhân bắt đi.”
Quân Mặc Hàn khiếp sợ không thôi, tiến lên, cầm hai cổ tay của Nghi Phi, không tin hỏi, “Ngươi nói cái gì?”
“Vừa nãy ta cùng với Lam tướng quân trở lại doanh trướng, liền nhìn thấy một hắc y nhân cõng nương nương trên lưng chạy về phía lỗ hổngđược khoét trong doanh trướng đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tuyet-sung/1593754/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.