Tiếng trống giòn giã vang vọng phía chân trời. Trên cửa thành, Quân Mặc Hàn đang quan sát. Thanh âm nặng nề khi mở cửa thành hòa theo tiếng vó ngựa, Lục NgưngNhiên mặc một thân kim khải thiết giáp, cưỡi tuấn mã màu trắng, đi quacửa thành. Bạch Phi Dương ở bên cạnh mặc áo giáp màu bạc, chỉ có haingười bọn họ, trên thành có một nam nhân mặc áo đỏ dựa vào góc tường. “Tu! Tu!” Đại đội nhân mã nghênh đón đối diện, áo giáp màuxanh, có tố chất huấn luyện, bọn lính vung trường mâu trong tay tạothanh thế to lớn. Tướng lĩnh cầm đầu mang bộ dáng cao lớn, khinh miệt liếc mắt nhìn Lục Ngưng Nhiên, cười ra tiếng, “Chẳng lẽ Vân Triêu quốc không còn ai, cư nhiên lại để một tiểu nữ tử ra trận, chẳng lẽ nam nhân Vân Triêu quốc đều đã chết sao? Ha ha!” “Chớ vô lễ!” Ánh mắt Bạch Phi Dương lạnh lùng, nổi giận nói,trong lòng có chút hối hận bản thân vì sao lại đáp ứng cho Lục NgưngNhiên lên chiến trường làm chi để bây giờ bị nhạo báng. Nhưng ngại thânphận của Lục Ngưng Nhiên, nói xấu nàng thì đó là nói xấu quốc gia, hắnsao có thể dễ dàng tha thứ chứ! Hét lớn một tiếng, liền cầm trườngthương đi lên. “Khoan đã!” Lục Ngưng Nhiên túm cánh tay đang vung lên của Bạch Phi Dương, lạnh lùng, “Vân Triêu quốc mênh mông của ta, nam tử người người dũng mãnh thiện chiến,nữ tử cũng không ngoại lệ, ngay cả một tiểu nữ tử như ta ngươi còn đánhkhông lại thì chẳng phải ngươi chỉ là một bao cát thôi sao?” “Ngươi…” Tướng lĩnh kia chưa từng nghĩ sẽ bị chế nhạo như thế, cầm trường đao trong tay, “Bản tướng quân sẽ không cùng nữ nhân so đo, ngươi đã nói năng lỗ mãng thì cũng đừng trách bản tướng quân thủ hạ vô tình.” Nói xong hai chân đạp ngựa, một tay kéo dây cương, một tay vung đại đao bổ tới Lục Ngưng Nhiên. Bạch Phi Dương giục ngựa nghênh đón lại bị Lục Ngưng Nhiên đi trước một bước, bên tai quanh quẩn thanh âm nhàn nhạt của nàng, “Để ta.” Nắng hè chói chang, một vàng một xanh, đao quang kiếm ảnh, lóe sáng vô số ánh mắt. Quân Mặc Hàn khoanh tay, tay giấu trong ống áo, hai tay nắm chặt thànhquyền, ánh mắt lãnh liệt nhìn chăm chú, còn Quý Như Phong vẫn tùy ý nhưcũ. Tuy biết nàng sẽ không làm việc không nắm chắc nhưng hắn vẫn khôngkhỏi lo lắng. Tướng lĩnh quân địch vung đại đao, không có một tia thủ hạ lưu tình liền chém thẳng về phía Lục Ngưng Nhiên. Lục Ngưng Nhiên kéo dây cương, thân thể ngã phía sau, linh hoạt tránh thoát đại đao của hắn. Ngay sau đóxoay người một cái, một tay kéo dây cương, thân thể đã nằm bên phải củabạch mã, đan chân, đá vào cổ tay của tướng lĩnh quân địch nhưng lại đểhắn né tránh được, ngay sau đó hắn liền bổ một đao về phía tay cầm dâycương của Lục Ngưng Nhiên. Lục Ngưng Nhiên cấp tốc nới dây cương, dùngsức vỗ lưng ngựa, phi thân lên, thuận thế hai chân đá vào ngực của tướng lĩnh, ngay sau đó hai chân vững vàng đứng trên lưng ngựa… Cách đó không xa truyền đến tiếng trống, mà tướng lĩnh kia thật khôngngờ nữ tử trước mắt lại có thuật cưỡi ngựa cao siêu như thế. Thân làtướng quân, hắn có thể nào thua một nữ tử chứ!!! Hắn không khỏi giận dữ, một tay kéo cương ngựa, tiếp tục vung đại đao hướng về phía Lục NgưngNhiên. Lục Ngưng Nhiên khóe miệng nhếch lên ý cười, hai chân khẽ điểm liền rờilưng ngựa, phi thân, lộn vòng trên không trung. Khi tướng quân bên địchcòn chưa phản ứng kịp thì nàng đã xoay chân đá vào đỉnh đầu của hắn. “A!” Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, vung loạn đại đao. LụcNgưng Nhiên thừa thế xoay tròn một cái, chậm rãi rơi xuống trước mặthắn, cấp tốc rút kiếm. Trong lúc hắn kinh ngạc thì trường kiếm đã cắt vỡ yết hầu của hắn. Lục Ngưng Nhiên nhanh nhẹn đáp xuống đất, khẽ điểm chân, nhẹ nhàng ngồitrên bạch mã, cuồng ngạo đứng ở giữa, mà tướng lĩnh bên địch thì đã từtừ rớt ngựa. Ai cũng không đoán được lúc nãy trên trận địa của địch chúng vẫn cònkiêu ngạo hét hò, nhưng bây giờ đổi lại chỉ là tiếng quát tháo, LụcNgưng Nhiên hỏi, “Ai dám đến đây?” “Tướng quân!” Chính mắt thấy tướng quân cư nhiên bị một nữnhân cắt vỡ yết hầu, bọn họ sao có thể tin được? Phó tướng của chúnglòng đầy căm phẫn, nâng thương đâm về phía Lục Ngưng Nhiên. Lục Ngưng Nhiên ánh mắt thanh lãnh, không đem người này để vào mắt. Chỉthấy tên phó tướng kia vọt tới, Lục Ngưng Nhiên lạnh lùng cười, nghiêngngười một cái, trường kiếm trong tay đâm vào yết hầu của hắn ngay lúchắn vừa lướt qua bên cạnh nàng. Phó tướng kia mặt đầy vẻ không thể tin,miệng phun máu tươi, ngã xuống ngựa, mất mạng. Trên thành, binh lính ở đây người người trợn mắt há mồm. Trong suy nghĩcủa họ thì nữ nhân chỉ như quần áo, yếu ớt vô cùng, không chịu nổi mộtkích, lại không ngờ rằng nữ tử trước mắt so với nam tử còn uy vũ hơn. Tư thế nàng oai hùng, cao ngạo, làm người khác không thể nhìn thẳng, khíthế bễ nghễ thiên hạ càng làm cho người ta kính sợ. “Ai còn dám đến!” Thanh âm lạnh băng của Lục Ngưng Nhiên vanglên, binh lính đối diện kinh sợ, bọn họ hoảng sợ nhìn nữ tử trước mặt,lui dần về phía sau. Bạch Phi Dương đứng ở cách đó không xa, đối với nữ tử trước mặt, tronglòng hắn trừ bỏ rung động vẫn là rung động, chưa từng có một nữ tử nàoảnh hưởng đến hắn như thế. Hắn đã có cái nhìn mới đối với nàng. Quân địch chạy trối chết, binh lính trên thành đều phất cờ hò reo, “Tu! Tu!“, Lục Ngưng Nhiên chuyển mắt, nhìn đôi mắt ôn nhu của Quân Mặc Hàn trênthành, nàng chỉ lạnh nhạt cười, liếc mắt nhìn Bạch Phi Dương, giục ngựavào thành. Trong doanh trướng, hai tròng mắt của nam tử mặc cẩm bào đầy vẻ âm lãnh. Ngũ quan của hắn sáng sủa nhưng mày kiếm nhíu lại, khí thế đế vương, uy hiếp mọi người ở đây. “Mạt tướng đáng chết! Mạt tướng đáng chết!” Phó tướng run run thân thể quỳ trên đất, không ngừng lặp lại. “Theo như lời ngươi thì chỉ có bấy nhiêu thôi mà đã làm ngươi cúp đuôi trở lại?” Thanh âm lãnh khốc của nam tử, mỗi khi phát ra tiếng, phảng phất nhưđến từ địa ngục, khiến cho người ở đây mồ hôi lạnh đầm đìa. “Dạ…” Phó tướng tất nhiên biết cái chết của mình đã đến, “Đúng vậy, nữ tử kia võ công cao cường, đại tướng quân cùng phó tướng chết ở trong tay nàng.” “Ngươi quả thật đáng chết, kẻ dám ở trên chiến trường lâm trận bỏ chạy, giết!” Nam tử lạnh lùng mở miệng, “Người đâu, mang ra ngoài chém!” Binh lính ngoài cửa lĩnh mệnh, mang phó tướng trên đất ra ngoài, trong phòng lại trở về vẻ tĩnh mịch nặng nề, “Ngày mai tiếp tục đến!”, thanh âm lạnh như băng đánh vỡ sự yên tĩnh, nam tử lạnh lùng mở miệng. “Vâng, bệ hạ!” “Lui ra đi.” Nam tử mặc cẩm bào vẫy tay, mọi người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, chậm rãi lui ra ngoài. Đợi mọi người lui ra, phía sau hắn đột nhiên xuất hiện hắc y nhân, “Đi tra rõ ràng, nữ tử kia là ai?” “Thuộc hạ đã phái người dò xét.” Nam tử kia hồi bẩm. “Nói.” Trong thanh âm của hắn cư nhiên có thể nghe ra một tia hiếu kỳ. “Nàng là hoàng hậu của Vân Triêu quốc, gọi là Lục Ngưng Nhiên.” Hắc y nam tử trả lời. “Thì ra là nàng.” Khóe miệng hắn hiện lên ý cười, nghe đồnhoàng hậu Vân Triêu quốc độc ác, lòng dạ hẹp hòi, ghen tị ngốc nghếch.Nhưng vì sao lại gan dạ sáng suốt như thế này? “Một năm trước, vị hoàng hậu này từng khiêu khích nhiều người tứcgiận, khiến cho hoàng cung nghiêng trời lở đất. Nhưng sau chuyện đó,hoàng hậu này tính cách đại biến, tra ra nhiều nghi án, đánh phi tầngiết cung nữ, mà đương kim hoàng thượng cũng đối với nàng vô cùng sủngnịch. Mấy tháng trước, nàng cùng Quân Mặc Hàn cải trang vi hành, cũngtra ra vài đại án.” Hắc y nam tử tiếp tục bẩm báo, “Nhưng xác thực cho tới bây giờ chúng ta cũng không biết vị hoàng hậu này còn có võ công.” “Thú vị, thật sự là thú vị.” Nam tử cẩm bào mang ý cười càng sâu, “Âm thầm quan sát cho trẫm, đem hành tung của nàng hồi báo mỗi ngày.” “Tuân lệnh, thuộc hạ cáo lui.” Hắc y nam tử lĩnh mệnh, sau đó không thấy bóng dáng. Lục Ngưng Nhiên chẳng những cho quân địch một kích, giành thắng lợi,càng gia tăng sĩ khí trong quân. Binh lính trong quân đối với Lục NgưngNhiên cũng dần dần kính sợ, nhưng cũng tích đầy một bụng lửa: Ra trậngiết địch đều là chuyện của nam tử, bây giờ lại để một nữ nhân giànhđược thắng lợi, làm cho bọn họ thật sự không cam lòng! Bọn họ âm thầmthề rằng lần sau nhất định phải tranh giành vinh quang này. Trong lòng Lục Ngưng Nhiên rất thoải mái, đã lâu không vận động tay chân đã như thế! Trận chiến hôm nay đúng là làm lòng người vui vẻ, tronglòng nàng lại có một ngọn lửa bùng lên. Trong doanh trướng mọi người không nói gì. Quân Mặc Hàn tuy rằng ngoàimặt hiền lành, kì thực trong lòng không vui. Lần sau hắn nhất định phảicùng nàng kề vai chiến đấu, quyết không để nàng lẻ loi một mình lênchiến trường. “Theo bản cung thấy, trận chiến hôm nay, quân địch chắc chắn không phục, ngày mai chắc chắn sẽ đến khiêu khích.” Lục Ngưng Nhiên phân tích tình thế. Trước đó nàng cũng cẩn thận nghiêncứu Hàn Ngọc quốc, cũng đại khái hiểu cách làm người của Hiên Viên Hạo.Hắn là người theo chủ nghĩa bá quyền, hắn sẽ không thoái nhượng. Trongmắt hắn chỉ có không ngừng hướng về phía trước, bởi vì hắn có dã tâm. Mà Lục Ngưng Nhiên vừa đúng là tính cách gặp mạnh tắc cường (gặp ngườimạnh thì sẽ cố gắng cường đại hơn),chỉ cần hắn dám đến, như vậy nàng sẽ phụng bồi đến cùng. “Ngày mai, trẫm cùng hoàng hậu cùng xuất chiến.” Quân Mặc Hàntrực tiếp nói ra. Về công: Hắn thân là vua một nước, phải làm gương tốt. Về tư: Hắn không thể trơ mắt nhìn nàng ở trên chiến trường mà bản thânlại thờ ơ. “Ngàn lần không thể a!” Chúng tướng sĩ đều mở miệng ngăn cản. “Ý trẫm đã quyết, không cần nói nhiều! Lui ra đi!” Quân Mặc Hàn không cho kẻ nào có cơ hội ngăn cản. Chuyện hắn quyết định, ai cũng không thể thay đổi. Bạch Phi Dương lại một lần nữa ngạc nhiên, lòng lại nghĩ đến muội muộicủa mình, còn có Lục Ngưng Nhiên, còn có Quân Mặc Hàn. Ngài cư nhiên vìmột nữ nhân mà lên chiến trường, nhìn cách đối xử của Quân Mặc Hàn đốivới Lục Ngưng Nhiên trong mấy ngày nay thì Bạch Phi Dương đã biết rằngQuân Mặc Hàn thật sự động tâm. Hắn không khỏi cảm thấy mất mát: Muộimuội hắn dùng hết cả đời, cũng không đổi được tình yêu của Ngài. Hắn vẫn nghĩ Quân Mặc Hàn không biết yêu, ở trong lòng Ngài chỉ có sinhtồn cùng giang sơn. Hiện tại xem ra Ngài cũng là phàm phu tục tử, cũngcó thất tình lục dục. Mọi người lui ra, Lục Ngưng Nhiên không nói nhiều, qua thời gian ở chung thì lòng nàng đã chậm rãi phát sinh biến hóa, đối với quyết định củahắn nàng biết rất rõ: Đó là vì nàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]