Tiếng trống giòn giã vang vọng phía chân trời.
Trên cửa thành, Quân Mặc Hàn đang quan sát.
Thanh âm nặng nề khi mở cửa thành hòa theo tiếng vó ngựa, Lục NgưngNhiên mặc một thân kim khải thiết giáp, cưỡi tuấn mã màu trắng, đi quacửa thành. Bạch Phi Dương ở bên cạnh mặc áo giáp màu bạc, chỉ có haingười bọn họ, trên thành có một nam nhân mặc áo đỏ dựa vào góc tường.
“Tu! Tu!” Đại đội nhân mã nghênh đón đối diện, áo giáp màuxanh, có tố chất huấn luyện, bọn lính vung trường mâu trong tay tạothanh thế to lớn.
Tướng lĩnh cầm đầu mang bộ dáng cao lớn, khinh miệt liếc mắt nhìn Lục Ngưng Nhiên, cười ra tiếng, “Chẳng lẽ Vân Triêu quốc không còn ai, cư nhiên lại để một tiểu nữ tử ra trận, chẳng lẽ nam nhân Vân Triêu quốc đều đã chết sao? Ha ha!”
“Chớ vô lễ!” Ánh mắt Bạch Phi Dương lạnh lùng, nổi giận nói,trong lòng có chút hối hận bản thân vì sao lại đáp ứng cho Lục NgưngNhiên lên chiến trường làm chi để bây giờ bị nhạo báng. Nhưng ngại thânphận của Lục Ngưng Nhiên, nói xấu nàng thì đó là nói xấu quốc gia, hắnsao có thể dễ dàng tha thứ chứ! Hét lớn một tiếng, liền cầm trườngthương đi lên.
“Khoan đã!” Lục Ngưng Nhiên túm cánh tay đang vung lên của Bạch Phi Dương, lạnh lùng, “Vân Triêu quốc mênh mông của ta, nam tử người người dũng mãnh thiện chiến,nữ tử cũng không ngoại lệ, ngay cả một tiểu nữ tử như ta ngươi còn đánhkhông lại thì chẳng phải ngươi chỉ là một bao cát thôi sao?”
“Ngươi…” Tướng lĩnh kia chưa từng nghĩ sẽ bị chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tuyet-sung/1593747/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.