“Hừ, đến đúng lúc lắm, trẫm còn sợ bọn họ không dám vác mặt tới nữa là.” Quân Mặc Hàn lạnh giọng nói.
“Thưa nương nương, phụ nhân kia đã tỉnh.” Bình Nhi đi đến, bẩm báo nói.
“Đã biết.” Lục Ngưng Nhiên nói xong ngước mắt nhìn Quân Mặc Hàn, thấy hắn vẫn tức giận nên cũng không biết nói gì, đành xoay người rời đi.
Bình Nhi đẩy cửa ra nhường Lục Ngưng Nhiên đi vào, từ xa đã thấy phụnhân kia dựa trên giường, khí sắc cũng dần hồi phục. Nàng ta nhìn LụcNgưng Nhiên với con mắt mang vẻ hoài nghi.
“Đây là tiểu thư nhà ta.” Bình Nhi nhàn nhạt nói.
Chỉ thấy nàng ta vừa vội vàng đứng dậy tạ ơn thì Lục Ngưng Nhiên đã bước lên phía trước, đỡ nàng ta, “Ngươi thân mình còn chưa khỏe, không thể di chuyển.”
“Dân phụ tạ ơn cứu mạng của tiểu thư! Đại ân đại đức của người dânphụ suốt đời khó quên, kiếp sau nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp tiểuthư.” Nàng ta nói xong liền rớt nước mắt, cảm kích vô cùng.
“Hôm nay ta thấy đám người đuổi theo ngươi có lai lịch không nhỏ, bọn họ vì sao phải đuổi đánh ngươi?” Lục Ngưng Nhiên biết nàng ta nhất định có oan khuất, nhìn thương thế trên người nàng ta liền biết.
Nàng ta ngừng khóc, khẽ nói, “Chồng dân phụ họ Trương, đời đời đềudựa vào vận chuyển muối mà sống. Mấy tháng trước chồng dân phụ bị Lý BáThiên gọi đến, nói có một lô muối đang chuyển về phía nam, bắt chồng dân phụ lập tức khởi hành, nói đi khoảng chừng nửa tháng, tiền công gấp ba. Chồng dân phụ vốn không muốn đi nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tuyet-sung/1593742/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.