Edit: Sunny Út
Beta: Feiyang
Thanh âm cầu xin truyền đến. Lục Ngưng Nhiên dừng lại, xoay người thấyhai vai hắn run run, gắt gao ôm chặt hài cốt, giống như chỉ sợ nếu buông tay liền sẽ biến mất không thấy. Bóng lưng bất lực kia khiến cho timLục Ngưng Nhiên đột nhiên khẽ đau. Nàng chậm rãi đi đến bên cạnh hắn,ngồi xổm xuống, tay phải khoát lên vai trái của hắn, an ủi hắn, trầm mặc không nói.
Mưa mỗi lúc một to, nước mưa tầm tã chảy xuống, vô tình đánh vào người bọn họ.
Quân Mặc Hàn cố chấp ôm hài cốt, không chịu rời đi. Lục Ngưng Nhiên cảm nhận được sợ hãi cùng bi thương trong lòng hắn, không còn sức bước đi, chỉcó thể yên lặng ở bên cạnh hắn.
Ngoài Ngàn Thanh điện, cung nữ thái giám yên lặng không dám tiến vào.Bọn họ tất nhiên là biết được tính cách của hoàng thượng, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trong mưa hai thân ảnh màu vàng, cẩm tú y bào thượng đẳng sớm bị nướcmưa làm ướt nhẹp. Nước mắt Quân Mặc Hàn hòa lẫn nước mưa cứ tuôn xuốngcũng không thể xóa tan sự bi thương của hắn. Nỗi đau của hắn ai có thểhiểu được?
Lục Ngưng Nhiên gạt tóc mái dính đầy nước trên mặt hắn, nước mưa trútxuống khiến nàng không mở mắt được, mà nàng lại ngồi ở một bên, chưatừng rời đi.
Quân Mặc Hàn khóc lóc nức nở, ngước đầu, nước mắt cùng nước mưa sớm đãchan hòa, trong mơ hồ nhìn đến dung nhan quật cường bên cạnh. Đầu ngóntay nàng truyền lại ấm áp cho hắn, khiến cho lòng hắn đang đóng băngnháy mắt như muốn tan chảy. Hắn cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tuyet-sung/1593697/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.