Edit: Sunny Út
Beta : Feiyang
Phi thân xẹt qua rừng mai, trực tiếp lao vào viện, bóng đen rơi xuốngđất, Lục Ngưng Nhiên vững vàng đứng trên mặt đất, thoát ra khỏi vòng tay của hắn, phủi tro bụi trên người, “Người đâu?”
“Đi theo ta.” Bóng đen khôi phục vẻ lạnh lùng, bước nhanh tới hậu viện.
Lục Ngưng Nhiên lạnh lùng nhìn bóng lưng của hắn rồi đi theo sau, đếnhậu viện, thân ảnh kia vẫn giống như đêm đó, quanh thân tản ra vẻ bithương, đứng dưới trăng, ngẩng đầu nhìn trời cao.
“Đêm lạnh, ta đi lấy áo choàng cho ngươi.” Bóng đen nhanh chóng mở miệng, nói xong liền xoay người rời đi.
“Không cần, thế này là được rồi.” Một thân quần áo giản dị,chuyển tầm mắt, xả ra nụ cười đạm bạc, khi nhìn thấy Lục Ngưng Nhiên,trong mắt lóe lên tia kinh hỉ, “Ngươi đã đến rồi!”, bước chân nhẹ nhàng, chậm rãi tiến lên.
“Ừ, ngươi sao rồi?” Lục Ngưng Nhiên nhìn vào mắt hắn, khi conngươi ảm đạm lóe lên tia vui sướng, trong lòng xẹt qua một chút thươngtiếc, không đành lòng cự tuyệt trả lời.
“Tại hạ Mặc Trúc, ngày ấy phải đa tạ cô nương, còn chưa hỏi cô nương họ gì?” Mặc Trúc cười yếu ớt, xoay người lễ phép cúi đầu, hỏi.
“Gọi ta là Ngưng Nhiên đi.” Lục Ngưng Nhiên nhìn về phía hắn,trên người hắn có khí chất thanh nhã, lạnh nhạt mà cô đơn, có chút không chân thực, chỉ mỉm cười một chút mà như thế gian này chỉ có một mìnhhắn.
“Được, Ngưng Nhiên.” Mặc Trúc ý cười càng rõ ràng, Lục NgưngNhiên như bị hắn lôi kéo cũng lộ ra nụ cười xán lạn, hai người nhìn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tuyet-sung/1593691/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.