Edit: Sunny Út
Beta: Sally
Ý của Lam Phi là đem thằn lằn lửa dâng cho Lục Ngưng Nhiên, trước mặtmọi người mở ra, mà nàng, không bị thằn lằn lửa hù chết, cũng sẽ bị thằn lằn lửa cắn một ngụm, trúng độc mà chết.
Ai ngờ mình tự lấy đá đập vào chân, không đem Lục Ngưng Nhiên hù chết,ngược lại bản thân bị dọa đến thất hồn lạc phách. Lam Phi lại một lầnnữa bị nâng ra Cảnh Nghi cung, nửa tháng sau đó, nàng liên tục gặp ácmộng, thường xuyên thì thào tự nói yêu quái.
Đợi Lam Phi đi rồi, các cung nữ trong Noãn các vẫn kinh hồn chưa định,các nàng run run rụt cổ lại, hình tượng của hoàng hậu nương nương tronglòng các nàng nháy mắt cao lớn không ít, không phải sùng kính, mà là sợhãi.
“Nương nương, ngài… Không… Không có việc gì chứ?” Bình Nhi cúi đầu nhìn cái hộp trong tay, bước từ từ đến, liều mạng rụt cổ, lập tức, lo lắng nhìn về phía Lục Ngưng Nhiên.
“Hoa ma ma, sai người làm một cái hố, sau đó đem bọn chúng thả vào đó, mỗi ngày cho chúng nó một ít cỏ là được.” Lục Ngưng Nhiên xoay người, bình thản nâng tay, từ tay áo màu vàng chảy xuống, mà trong tay nàng lại có một còn thằn lằn lửa, chỉ bất mãn bịnàng kiềm chế thân thể, “Chúng đáng yêu như vậy, bản cung sao lại nhẫn tâm ăn chứ?”
“Nương… Nương nương!” Bình Nhi hít thở không thông, sợ hãi kêu ra tiếng.
“Vâng, lão nô tuân mệnh!” Hoa ma ma trầm ổn đáp, khi nhìn thấy thằn lằn lửa trong tay Lục Ngưng Nhiên, trong lòng hiểu rõ.
“Bình Nhi, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tuyet-sung/1593674/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.