“Nương, người hãy nguôi giận”. Bên cạnh, Trang Tín Xuyên vén trúc mành lên, giúp mẫu thân vào phòng.
Lý di nương hít sâu một hơi, đi vào. Ở giữa phòng có kê mấy chiếc ghế khắc hoa văn cúc lê hồng các loại. Nàng ta ngồi xuống chiếc ghế cao nhất. Trang Tín Xuyên ngồi vào bên cạnh.
Có nhà đầu tiến lên dâng trà.
“Tín Xuyên, con không thể nghe lời của bà ta, đây là cạm bẫy nhằm cho con nhảy vào”. Lý di nương vỗ bàn, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Bảo con đi nhận lỗi với mấy hạng người thấp kém đó, đây là muốn biến con thành trò cười, khiến con không ngẩng đầu lên nổi. Nữ nhân kia tâm tư quả thật thâm độc”.
Trang Tín Xuyên hé ra khuôn mặt bình tĩnh, bạc môi cơ hồ mím thành một đường, gương mặt vốn tuấn lãnh lộ ra sự nham hiểm.
“Nhưng nếu con không đi, nữ nhân kia chẳng phải sẽ mượn cớ không cho con nhúng tay vào việc quản lý Trà Hành nữa? Không phải sẽ càng thỏa mãn ý nguyện của bà ta?”
“Bà ta dám”. Lý di nương đứng lên, ngón tay chỉ ra ngoài cửa, tức giận đến cả người phát run: “Bà ta nếu dám làm như thế, ta sẽ mời đại tỷ phu đến làm chủ cho chúng ta. Ta thật muốn nhìn xem bà ta lợi hại hay tri châu đại nhân lợi hại”. Nói xong, nàng ta quay người lại, tay dùng sức đặt trên vai của Trang Tín Xuyên, nhướn đuôi lông mày, cắn răng nói: “Chúng ta hàng năm để nhiều tâm tư vào dì con như vậy, đâu thể nào vô dụng?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302673/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.