Tần Thiên và Phạm Thiên thấy có khách nhân liền dừng nói chuyện. Phạm Thiên vốn đang học việc, không tới phiên hắn tiếp đón khách nhân, nhưng lúc này trong điếm mọi người đều bận rộn, Phạm Thiên nhìn nhìn chung quanh, vẫn chưa thấy có ai ra tiếp đón, nóng lòng muốn thử, hắn quay đầu nhỏ giọng nói với Tần Thiên: “Ngươi chờ ta một lúc”.
Tần Thiên biết không nên chậm trễ việc tiếp khách, vội vàng lui về phía sau, tận lực không để ảnh hưởng đến Phạm Thiên.
Nàng thấy Phạm Thiên chà xát hai tay vào áo, hiển nhiên có chút khẩn trương, nhưng vẫn cố lấy dũng khí, đi tới bên cạnh khách nhân kia, hơi hơi hạ thắt lưng, cung kính nói: “Khách quan, đây là Nhị tuyền ngân hảo tốt nhất, là giống trà mới năm nay”.
Tần Thiên ánh mắt từ Phạm Thiên chuyển đến trên người vị khách nhân kia.
Vị khách nhân kia nghe được thanh âm của Phạm Thiên, liền quay đầu lại.
Đúng là một gã nam tử tuổi trẻ anh tuấn.
Nam tử ước chừng hai mươi tuổi, thân hình cao lớn khôi ngô, vòm ngực rộng khiến Phạm Thiên ở trước mặt hắn chỉ như một đứa nhỏ. Nam tử này mắt to, trán rộng, mũi cao thẳng, mặc một kiện áo bào màu lục, ở cổ áo cùng tay áo dùng chỉ vàng chỉ bạc thêu đồ án hình đám mây, bên thắt lưng có đeo một đai lưng tơ vàng khảm một viên minh châu to bằng mắt chim bồ câu. Từ thắt lưng giắt rủ xuống một khối ngọc bội phỉ thúy xanh biếc, theo cử động của hắn mà chớp lên, tản mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302666/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.