Lúc ăn cơm, Tần Thiên nói với Tống lão bá: “Tống bá bá, chúng ta đã đạt được mục đích rồi, ngày kia sẽ phải trở về.” 
“Nhanh như vậy a.” Đang ăn gà Chu bá trong giọng nói lộ ra sự không nỡ, “Ta đã có thói quen mỗi ngày bị tiểu nha đầu ngươi ồn ào rồi.” 
“Thiên hạ có buổi tiệc nào mà không tàn, vừa rồi công tử nhà ngươi đã nói với ta rồi rồi, đã thành công, sẽ lên đường trở về.” Tống lão bá gật đầu nói. 
Tần Thiên nhìn Tống lão bá cười nói: “Tống bá bá, về sau ta nhất định sẽ đến thăm người.” 
“Tiểu nha đầu chỉ được cái mạnh miệng, ” Chu bá chỉ vào nàng cười, “Ngươi sao có thể xuất môn?” 
Tần Thiên chỉ cười không nói, bên cạnh Hải Phú lại cười nói: “Để thiếu gia mang nàng xuất môn thì được rồi.” 
Chu bá nhìn qua nhìn lại trên người Trang Tín Ngạn và Tần Thiên, ái muội cười cười: “Ra là ý này, ra là ý này!” 
Trang Tín Ngạn nhìn Tần Thiên bên cạnh liếc mắt một cái, mỉm cười. 
“Các ngươi ngày kia đi rồi, ngày mai trấn trên có hội chợ các ngươi có muốn đi hay không?” Chu bá lại hỏi bọn họ. 
“Hội chợ?” Tần Thiên lộ ra vẻ mặt hứng thú. 
“Đúng vậy, rất náo nhiệt, cái gì cũng có bán, còn có xiếc ảo thuật nữa.” Chu bá cười nói. 
Đối với loại náo nhiệt này, thân là người xuyên qua, Tần Thiên đương nhiên có hứng thú, nhưng nghĩ đến ngày mai Trang Tín Ngạn hẳn còn có rất nhiều việc phải làm, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302582/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.