Tạ Đình Quân cười cười, cúi đầu nhìn chung trà trong tay,dùng nắp trà phiết nhẹ lá trà trong chén, chậm rãi nói: “Kỳ thật cũng không phải chuyện gì quá khó khăn, bất quá là muốn trong của hồi môn của muội muội có thêm tên một người mà thôi.”
Trang Tín Xuyên trong lòng rùng mình, ẩn ẩn đoán được mục đích của hắn, trong miệng lại hỏi: “Không biết Đình Quân ý nói là…”
“Tần Thiên.” Tạ Đình Quân đem chung trà đặt lên bàn nhỏ bên cạnh, phát ra âm thanh bén nhọn dứt khoát, khi hắn nói ra hai chữ này, khiến người ta có cảm giác lưu loát quyết đoán.
Trang Tín Xuyên lập tức thay đổi sắc mặt, “Tín Xuyên nhớ rõ đã cùng Đình Quân huynh đề cập qua, Tần Thiên chính là người được Đại phòng cực kỳ sủng ái, không dễ đụng vào, Đình Quân bảo tiểu đệ hỗ trợ làm gì cũng được, duy độc chuyện này, thứ cho tiểu đệ bất lực…”
Nói xong, hắn khinh khẽ thở dài, cũng không phải hắn lấy cớ từ chối, quả thật là hắn bất lực. Lúc trước, hắn đối với Tần Thiên còn ôm một ít hi vọng, nhưng trải qua sự tình vừa rồi, hắn liền biết, cả đời này chỉ sợ khó có thể thực hiện được. Nếu có thể sử dụng Tần Thiên đổi lấy việc hôn nhân với Tạ gia, hắn sao lại không muốn, nhưng vấn đề là, hắn biết làm thế nào?
Tạ Đình Quân nhìn hắn một cái, cười cười, “Nào có thiếp thất được sủng ái lâu dài? Tần Thiên hiện tại được sủng ái, không có nghĩa là mãi mãi được sủng ái, lần này sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302573/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.