Trong tiểu lư bốn chân song long hoàn đang đốt nhang trừ muỗi, hương khói lượn lờ, nhang trừ muỗi này khi đốt lên mang theo hương khí long não thản nhiên tràn ngập mỗi ngõ ngách trong phòng.
Nhưng Tần Thiên chỉ cảm thấy trong khoang mũi tràn ngập hơi thở nam nhân quyện với hương trà của Trang Tín Ngạn, mà hơi thở này bởi vì hắn vừa tắm rửa mà mùi hương tỏa ra càng tươi mát.
Không biết vì sao, tim Tần Thiên bỗng nhiên gia tăng tốc độ.
Cảm giác được hắn ôm ấp càng ngày càng chặt, Tần Thiên theo bản năng muốn tránh ra, hắn cũng không dây dưa, đem nàng thả xuống.
Tần Thiên cúi đầu có chút không dám nhìn hắn. Chỉ cảm thấy trên người dường như còn lưu lại nhiệt độ cơ thể hắn, lửa nóng toàn thân.
Dư quang khóe mắt đã thấy hắn lưu loát trèo lên bàn, lại tiếp nhận màn trong tay nàng. Tần Thiên cũng bất chấp ngượng ngùng, theo động tác hắn nhìn qua, đã thấy hắn cũng đang nhìn mình, đồng thời màn cầm trong tay loạng choạng, nàng hiểu được hắn đang hỏi nàng nên làm như thế nào.
Tần Thiên chỉ vào một thanh xà ngang trên nóc phòng, trên xà ngang có treo một móc sắt nhỏ, Tần Thiên nói: “Đem đỉnh màn buộc vào móc sắt đó.”
Trang Tín Ngạn nhìn sa màn, cảm thấy khó hiểu, hắn chưa bao giờ thấy có người treo màn như vậy, nhất thời không biết trong hồ lô của nàng chứa cái gì, bất quá vẫn làm theo lời của nàng, hắn thân cao chân dài, chỉ cần vươn cánh tay là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302551/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.