Đi phương bắc trước đi đường thủy sau đó mới đi đường bộ, như vậy so với việc chỉ đi bằng đường bộ sẽ tiết kiệm được một nửa thời gian. 
Hai nhà sau khi tụ họp, cùng nhau ngồi xe ngựa hướng về bến tàu. 
Vén rèm xe lên, Tần Thiên thưởng thức cảnh thu hai bên đường. Không khí cuối thu tươi mát, bên đường lá cây đã ngả vàng, có cơn gió thổi qua, lá rụng như mưa, có vài mảnh còn trôi giạt từ từ bay xuống rơi vào trong xe của nàng. Nàng nhìn xe ngựa của Tạ Uyển Quân phía trước cách đó không xa, nhớ tới vừa rồi lúc song phương gặp mặt nàng ta nói: “… Đã lâu không đến quy phục vấn an Nhị thẩm, thừa dịp cơ hội lần này muội cũng đến phương bắc một chuyến…” 
Khi nói chuyện, nàng thản nhiên mỉm cười, một đôi mắt hạnh lặng yên dừng ở trên người Trang Tín Ngạn đứng cách đó không xa đang nói chuyện với Tạ Đình Quân, lóe ra sáng rỡ động lòng người. 
Rốt cuộc phải đi vấn an Nhị thẩm, hay vì mục đích khác? Tần Thiên nhìn chằm chằm châu anh bát bảo xe ngựa kia bĩu môi, xem ra, dọc theo đường đi đều phải nói chuyện với nàng … Nghĩ đến đây, Tần Thiên buông màn xe, quay đầu lại, nhìn Trang Tín Ngạn từ sau khi lên xe vẫn ngồi nghiêm chỉnh. Ánh mặt trời theo cửa kính xe xuyên thấu qua, chiếu lên sườn mặt hắn như phủ một tầng viền vàng, khiến khuôn mặt hắn vốn đã xứng đáng với hai chữ hoàn mỹ càng tăng thêm một phần sáng rọi. 
Họa thủy a 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302512/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.