Trong lều trại tối như mực, Tạ Đình Quân gọi vài tiếng cũng không thấy có ai đáp lời.
Sau khi hai mắt hoàn toàn thích ứng với ánh sáng trong lều trại, Tạ Đình Quân lúc này mới phát hiện lều trại không có một bóng người, cũ nát, thực rõ ràng đã bị bỏ hoang.
Thấy bên trái lều trại có tháp nhỏ, Tạ Đình Quân đi qua đặt Tần Thiên lên trên đó. Tần Thiên hừ một tiếng, Tạ Đình Quân khẩn trương gọi tên của nàng, Tần Thiên hai mắt nhắm nghiền, vẫn không nhúc nhích, không hay biết gì. Tạ Đình Quân dò xét một chút hơi thở nàng, phát hiện hô hấp nàng càng ngày càng mỏng manh, hắn biết phải mau chóng chữa thương cho nàng.
Hắn đứng dậy mở rèm cửa sổ ra, để ánh mặt trời tiến vào, thông gió thông khí. Lại tìm được trong lều trại nồi sắt bị vứt bỏ, nhớ tới cách đó không xa có con sông nhỏ, hắn cầm nồi sắt đi đến con sông nhỏ để tẩy rửa, lại múc nước trở về nhóm lửa nấu nước, để dùng chữa thương cho Tần Thiên.
Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, hắn rửa sạch hai tay, lấy ra thuốc trị thương người luyện võ đều tùy thân mang theo. Đây đều là thuốc trị thương thượng đẳng, cầm máu tiêu độc, giữ lại mạng sống, hiệu quả trị liệu rất tốt.
Hắn dùng dao nhỏ rạch quần áo trên lưng nàng để lộ ra miệng vết thương. Lúc này miệng vết thương sưng đỏ không thể chịu nổi, quanh thân đều một mảnh xanh tím, chỉ một động tác nhỏ như vậy, lại kích thích miệng vết thương chảy máu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302490/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.