Vừa dứt lời, Tần Thiên bước ra khỏi đại môn.
Nhị di thái thái đang rơi lệ nhìn thấy Tần Thiên cũng ngừng khóc, Trang Tín Xuyên thì chật vật cúi đầu, lui phía sau Nhị di thái thái, mà Trang Minh Hỉ được Hỉ Thước nâng đỡ đứng bất động, thần sắc lạnh lùng, dường như không trông thấy Tần Thiên.
Nhị di thái thái lau khô nước mắt, trừng mắt nhìn Tần Thiên: “Ngươi đến để chê cười chúng ta sao?”
“Ta cũng không nhàn rỗi như vậy!” Tần Thiên tức giận, lại nói: “Là Đại phu nhân bảo ta đến nói với các ngươi một tiếng, nếu các ngươi tạm thời không tìm được chỗ thích hợp để sinh sống, Đại phu nhân có tòa thôn trang ở phía đông thành, vốn là đồ cưới của bà, có thể tạm thời cho các ngươi nghỉ chân tại đó, chờ đến khi các ngươi tìm được chỗ ở thì chuyển đi sau!”
Đại phu nhân làm sao không biết thỉnh thần dễ tiễn thần khó, có điều, bà thấy Nhị phòng rơi vào hoàn cảnh này, Trang Minh Hỉ lại gặp phải tình huống như vậy, không đành lòng nhìn thấy bọn họ gian nan khổ sở, liền bảo nàng cho bọn họ tạm thời sinh sống tại tiểu viện, bọn họ muốn ở bao lâu cũng được, không cần phải vội vàng gấp gáp tìm chỗ ở.
“Đại tỷ…” Nhị di thái thái cay mũi, rơi lệ.
Mấy ngày này, nàng liên tục gặp biến cố, nhi tử và nữ nhi đều lâm vào tình cảnh này, nàng thậm chí hoài nghi, có phải lão thiên gia đang trừng phạt nàng có lòng tham hay không? Nàng coi Trang phủ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302444/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.