<tbody>Trước đó bất kể thế nào cũng không sợ hãi mà phản kháng, hiện tại đã có hi vọng, tự nhiên không thể giống như vừa rồi làm loạn ầm ĩ, cũng phải dựa theo tâm ý của bề trên, làm cho bọn họ thoải mái mới được.
Nghĩ đến đây, Tần Thiên lại hướng Đại phu nhân cung kính quỳ xuống, nếu xuyên không vào thời đại tôn ti trên dưới rõ ràng như thế này, không thể thương tiếc đầu gối của bản thân được. Điều này, từ lúc xuyên qua nàng đã tiếp nhận, cũng đã suy nghĩ cẩn thận.
Đại phu nhân mặt không chút thay đổi nhìn Tần Thiên đang quỳ xuống dập đầu.
Nha đầu phía trước bộ dáng giương nanh múa vuốt đã biến mất tăm, thay vào đó là bộ dáng dịu ngoan thực giống như một người khác.
Thức thời như vậy, quả thật là người thông minh.
Đại phu nhân lại giật giật thân mình, hai tay đặt nhẹ trên đầu gối, một bàn tay chậm rãi có tiết tấu vuốt mu bàn tay kia, bên cạnh Nguyệt nương nhìn thấy động tác nhỏ này của Đại phu nhân, trong lòng có chút kỳ quái.
Bởi vì nàng biết, chỉ ở thời điểm tâm tình vui sướng phu nhân mới có động tác này.
Nhưng mà vừa rồi phu nhân rõ ràng có bộ dáng tức giận mà.
Nguyệt nương nhãn châu chuyển động, quay đầu nhìn Tần Thiên phía dưới, mím miệng, có chút suy nghĩ.
Bên này, Tần Thiên sau khi hướng về phía Đại phu nhân dập đầu, lại ngẩng lên nhìn bà.
Lúc nói chuyện trước tiên nên nhìn thẳng vào mắt đối phương, đây là thói quen của Tần Thiên ở kiếp trước. Điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/103487/chuong-7-1.html