Edit: hoacodat
Vốn Chu Thanh Nhược không sợ sét đánh, chính là thấy hơi ồn, nhưng Hoàng đế lại ôm nàng dịu dàng như vậy, giống như nàng là một đứa trẻ cần thương tiếc, làm nàng không cách nào cự tuyệt.
Mặc dù nàng là nữ xuyên không, sống hai đời, nhưng vì cha mẹ kiếp trước luôn bận bịu kinh doanh, mặc dù gia cảnh giàu có nhưng lại ít cho nàng thân tình, về phần đời này càng không cần phải nói, mẫu thân nàng mất sớm, phụ thân vẫn luôn trấn giữ biên cương, sau đó được kế mẫu yêu thương, chỉ tiếc kế mẫu cũng chẳng qua được mấy năm bị bệnh qua đời để lại hai hài tử, sau đó nàng lại sống những ngày tháng tối tăm cùng cô cô, ngày ngày đấu trí đấu dũng, cuối cùng vẫn là cô cô đạo cao hơn một phần, mang nàng nhập tiến hoàng cung.
Trong lòng thổn thức nhớ đến, cho nên được Hoàng đế ôn nhu ôm một cái, cũng kéo theo sự ấm áp khắc sâu trong trái tim nàng.
Chu Thanh Nhược không do dự ôm trở lại.
Đêm tối yên tĩnh, hai người lẳng lặng ôm nhau, không có hôn, không có mập mờ, như là lẽ đương nhiên, lại vẫn thắm thiết.
Sáng ngày hôm sau, Chu Thanh Nhược cố ý dậy thật sớm nấu nồi cháo gà cho Hoàng đế, thả táo đỏ, cẩu kỷ tử (quả óc chó),đậu phộng vào nồi ninh, màu sắc bắt mắt nhìn hết sức ngon miệng, sau khi Hoàng đế biết đây là Chu Thanh Nhược tự mình làm ánh mắt khẽ chớp chớp, uống liên tục hai chén mới dừng đũa.
Linh Ngọc ở bên cạnh nhìn Hoàng đế mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-sung-phi/172803/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.