Nghĩ đến phụ thân tay chân Chu Thanh Nhược lạnh lẽo.
Phải biết phụ thân đúng là dưới trướng Tổng đốc Vân Thành Phạm Thành Mậu, nếu Phạm Thành Mậu mưu phản, như vậy cũng nói rõ phụ phân cũng mưu phản theo rồi sao?
Tình cảnh của nàng không biết sẽ biến thành cái dạng gì?
Dường như Hoàng đế cũng không biết băn khoăn của Chu Thanh Nhược, y thấy sắc mặt nàng bỗng tái nhợt, tay chân lạnh lẽo, còn tưởng rằng bị hai chữ mưu phản dọa sợ, lại nghĩ tới lúc ban đầu nàng cũng trải qua chuyện như vậy, cho là gợi lên chuyện đau lòng, vỗ về an ủi, nhẹ nhàng nói, “Đừng sợ, Trẫm đi một chút sẽ trở lại, nếu nàng thật sự là...” Nghĩ đến chỉ một mình nàng ở nơi này sợ hãi lo lắng, lòng Hoàng đế bỗng bất an, cúi đầu hôn lên má nàng một cái nói, “Nàng cùng Trẫm đến Ngự thư phòng, bên kia có một cái giường, nàng có thể ngủ bên ấy.”
Chu Thanh Nhược biết Hoàng đế nói chỗ giường kia, chính là phòng nghị sự phía đông của Hoàng đế, dùng một cái bình phong khắc hoa ngăn ở giữa, trở thành một không gian độc lập, nhưng nghe được động tĩnh trong phòng nghị sự.
Hoàng đế làm như vậy hiển nhiên là muốn để nàng nằm trong phạm vi tầm mắt của mình, lòng Chu Thanh Nhược mềm đi, nghĩ có cần nói sự tình của phụ thân cho Hoàng đế nghe không, lại thấy Vương Thịnh vội vã đi vào nói, “Bệ hạ, Đoan nói Mộc Tướng quân, Từ Các lão đều đến.”
“Nàng đi qua cùng Trẫm.” Hoàng đế nói quả quyết, ngay sau đó bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-sung-phi/1633968/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.