Trở lại thừa tướng phủ, bọn thị vệ ba chân bốn cẳng chuyển đồ vào viện của Phong Hoa trong một phòng. Phong Hoa luôn nghiên cứu cách phối dược, trở lại phòng ở, tập trung tinh thần phân biệt dược liệu, Tử Mặc gọi nàng cũng không phản ứng.
Tử Mặc bĩu môi, đành đứng một bên không quấy rầy nàng. Tiểu Thúy luôn bên cạnh im lặng đợi.
“Tiểu Thúy, gọi người nhóm lửa cho ta!” Phong Hoa nhìn nửa ngày, quyết định chính mình động thủ.
“A!” Bạch Tử Mặc trừng mắt, nhưng vẫn động thủ dọn dẹp giúp Tiếu Thúy.
Rất nhanh, lửa bắt đầu cháy, Tử Mặc lệ rơi đầy mặt nghe chỉ thị của Phong Hoa, khống chế lửa lớn nhỏ. Phong Hoa đứng bên lò luyện dược (dược đỉnh),thỉnh thoảng cho dược vào.
Dần dần từng mùi hương dược nhẹ nhàng bay ra. Tử Mặc mở to hai mắt nhìn Phong Hoa vẻ mặt lạnh nhạt đứng bên dược đỉnh, sau đó lại nhìn dược đỉnh, giật mình lắp bắp nói “Tỷ…tỷ …tỷ không phải là… ‘chó ngáp phải ruồi’ chứ!”
Bạch Tử Mặc há to mồm giật mình không thôi.
Quả thật có người học luyện dược ngẫu nhiên thành công một lần, nhung đó là ngẫu nhiên, phi thường ngẫu nhiên. Ngẫu nhiên một lần, tuyệt không có lần thứ hai. Tử Mặc đương nhiên cho rằng tỷ mình là ngẫu nhiên thành công.
Phong Hoa không kịp trả lời, một tiếng quát lớn bay đến.
“Bạch Tử Mặc, thằng nhóc kia, lăn ra đây cho ta!” Thanh âm Bạch lão gia tử giọng điệu mười phần bá đạo tràn ngập tức giận bay đến. Tử Mặc run lên nhìn Phong Hoa cầu cứu.
Phong Hoa tà tà liếc Tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-phong-hoa/99363/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.