Tính huống cực kỳ bi thảm như vậy không biết giằng co bao lâu…
Rốt cục, Bạch Phong Hoa tựa vào ghế lười biếng lên tiếng “Tốt lắm, có thể dừng. Ta nói dừng tay ai còn đánh, người bị đánh kế tiếp là hắn.”
Thanh âm tuy bình thường nhưng lại làm cho lòng người run lên. Trong đại đường lập tức câm như hến, tất cả bất động thu tay về. Bạch Tử Mặc trong lòng vui sướng, hắn vẫn luôn khinh thường Bạch Phong Hoa luôn lấy lòng Thường Phi, làm mất mặt Bạch gia. Nhưng hôm nay nàng lại làm cho hắn vô cùng khoái chí vì thái độ khác thường của mình.
Thường Phi phun máu tươi, nửa chết nửa sống ngồi ở đó.
Bạch Phong Hoa nheo mắt nhìn ngọc bội cách chỗ Thường Phi ngồi không xa, cười rộ lên “Người đâu, đem tên nô tài kiêu ngạo cùng ngọc bội kia ném ra phủ.”
Tiểu Thúy tính động thủ lại bị Bạch Phong Hoa ngăn lại “Các ngươi đi!” Hai gia nhân lập tức kéo Thường Phi ra ngoài.
“Tiểu Thúy ngươi đi làm như vậy….. như vậy…. hiểu chưa?” Bạch Phong Hoa nói thầm bên tại Tiểu Thúy, Tiểu Thúy hai mắt lóe sáng, liên tục gật đầu mỉm cười rồi ra ngoài.
Bạch Tử Mặc tinh thần hưng phấn còn không có lấy lại tinh thần.
“Vừa rồi người nào động thủ đứng một bên, không động thủ đứng một bên!” rốt cục phục hồi tinh thần lại, nhíu mày lạnh giọng gọi lại Bạch Phong Hoa.
Trên đại đường mọi người hai mắt nhìn nhau, vẫn nghe lời chia làm 2 hàng. “Tốt, các ngươi lát nữa đến chỗ ta. Những người không động thủ nên làm gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-phong-hoa/99354/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.