Thượng Quan Oánh Nhi giờ phút này tay áo lay động theo chiều gió, khiến người ta cảm giác đó là một loại siêu thoát phiêu dật, nếu vào lúc bình thường, phong thái như thế tất nhiên sẽ khiến người không thể dời ánh mắt. Chỉ là hôm nay ánh mắt mọi người đều tập trung tại nơi thần khí sắp xuất thế, không có vài người chú ý đến bóng dáng ( bóng dáng ) Thượng Quan Oánh nhi.
“Di, người kia là tiểu thư Thượng Quan Oánh nhi.” An Thiếu Minh đối với nữ nhân này khắc sau trong trí nhớ. Nữ nhân này, yêu diễm quyến rũ, nói chuyện vô cùng độc ác, không phải kẻ dễ bắt nạt.
“Sao. Ân, nàng khẳng định cũng tới, không kỳ quái.” Bạch Tử Mặc thuận miệng nói. Băng Nhi ôm cổ Bạch Tử Mặc, mắt lạnh nhìn theo bóng dáng Thượng Quan Oánh nhi, trong lòng thầm mắng, hồ ly tinh. Cũng không trách Băng Nhi có thái độ thù địch đối với Thượng Quan Oánh nhi, Thượng Quan Oánh Nhi từ ngôn ngữ đến cử chi, luôn ‘hữu ý vô ý’ khiến cho các nam nhân ‘tâm viên ý mã’ ( đứng núi này trông núi nọ, sớm nắng chiều mưa ). Cơ bản là nữ nhân bình thường đều chán ghét cái loại nữ nhân ‘không đứng đắn này’.
“Chậc, chậc, bất quá, thật đúng là mỹ nữ.” An Thiếu Minh nhíu mày cười nói, “Nếu hiện tại không phải tranh đoạt thần khí, chỉ sợ ánh mắt mọi người đều tập trung trên người nàng.”
“Mỹ cái đầu ngươi a. Đẹp nhất vẫn là tỷ tỷ của ta, tỷ tỷ của ta mới là người xinh đẹp nhất trên thế giới!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-phong-hoa/2534015/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.