Tưởng Hoằng Văn hiểu ý, mới cười nói khẽ: "Đại tẩu thật tinh mắt, cô ấy đang ở đây, tẩu lặng lẽ vào thôi, đừng để người khác nhìn thấy."
Chu thị hiểu lão Thất nhà mình không muốn rêu rao, bèn khẽ gật đầu nói nhỏ: "Thất đệ yên tâm, Đại tẩu hiểu mà, tuyệt đối không…"
"Có phải là Lục muội đang ở trong khoang thuyền không?"
Một giọng nói bỗng vang lên, khiến mọi người trên thuyền đều giật mình nhìn qua, chủ nhân của giọng nói đó khẽ chớp đôi mắt phượng, mặt mày vui sướng nói: "Lâu lắm rồi ta không gặp Lục muội, hôm nay thật là trùng hợp."
Gương mặt của Chu thị thoáng cái sầm xuống.
Hoả thụ ngân hoa hợp,
Tinh kiều thiết toả khai.
Ám trần tùy mã khứ
Minh nguyệt trục nhân lai*.
(*) Mọi cây đều treo đèn sáng, hoa và đèn kết hợp với nhau,
Cầu Tân Tinh đã mở khoá sắt.
Bụi mờ dưới vó ngựa,
Trăng sáng như đi theo người
(Trích bài "Chính nguyệt thập ngũ nhật dạ" - Tô Đạo Vị)
Cửa khoảng thuyền bị đẩy mở.
Hai vị công tử trẻ tuổi bước từ bên trong ra, vị công tử đi phía trước có ngũ quan tinh tế, đường nét quyến rũ, khiến người ta phải ngẩn ngơ.
Vị công tử đi phía sau có dung nhan kiều diễm, ánh mắt long lanh sóng nước, nhưng trông lại có nét gì đó yếu ớt.
Nữ giả trang nam, vừa nhìn thấy hai người, mỗi người đứng ngoài đều có suy nghĩ sâu xa.
Chu thị hổ thẹn, vội cười chào hỏi, "Quấy rầy sự yên tĩnh của hai muội rồi, thật là Đại tẩu không đúng."
Cố Thanh Hoàn đã biết nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848291/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.