Triệu Cảnh Diễm cảm thấy người mình lâng lâng, không biết thân thể đang ở đâu, ngay cả bản thân vừa muốn hỏi gì cũng quên sạch.
Đột nhiên sự căm tức dâng trào nơi đáy lòng.
Làm Thái tử gì chứ!
Không được chơi thì thôi, sau lưng còn một đống chuyện hổ lốn, giang sơn quốc gia còn chẳng bằng một nửa cô gái trong lòng.
Cố Thanh Hoàn lấy lại bình tĩnh, nói: "Chuyện này đúng là khó giải quyết, giống như mũi tên đã lên dây, không bắn không được. Theo ta thấy, vẫn nên thành thật thú nhận với lão tổ tông đi, ít nhất trước mắt có thể nhờ lão tổ tông giúp đỡ, chặn chuyện của Tùng Âm lại."
Triệu Cảnh Diễm mỉm cười nói: "Ta cũng có ý này."
"Lần này huynh hãy tự mình cầu xin lão tổ tông đi, dù sao lão tổ tông vẫn luôn thương yêu huynh."
"Thật ra, ta cũng không có mặt mũi gặp lão tổ tông. Cô cháu dâu tốt vậy lại bị ta giành mất, ta sợ lão tổ tông sẽ cắn ta."
"Dù sao da huynh cũng dày, bị cắn vài cái cũng không sao." Cố Thanh Hoàn tiếp lời trôi chảy.
Triệu Cảnh Diễm bị lời này của cô chọc cho cười đến đau bụng, "Hoàn Hoàn, da ta dày chỗ nào?"
"Chỗ nào cũng dày."
Hắn kéo cô vào lòng, mạnh mẽ hôn cô, còn cắn vành tai cô, những hành động này, có cái nào là không mặt dày đâu. Cố Thanh Hoàn oán thầm.
Triệu Cảnh Diễm nhìn cô cười, khàn giọng nói: "Hoàn Hoàn, ta không ngại làm thêm mấy chuyện mặt dày hơn đâu. Đừng cựa quậy nữa."
Cố Thanh Hoàn quả thật không dám động đậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848287/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.