Cố Thanh Hoàn đột nhiên cảm thấy tức giận. Nói cô là hồng nhan họa thủy khiến cho hai vương gia trở mặt thành thù?
Làm ơn đi, đừng đùa!
Cô chỉ là một cô gái, không kham nổi hai chữ họa thủy này, lại qua chín, mười năm nữa, nói cô là nước rửa chân cũng chẳng sai.
"Bẩm Hoàng thượng, hôm trước Thanh Hoàn leo núi Thái Sơn, thấy ven đường núi có một bụi mặc cúc* đang đà nở rộ, cực kỳ đẹp mắt. Thanh Hoàn muốn hái nó xuống cắm lọ bên cửa sổ, ngắm hình dáng của nó, ngửi mùi hương của nó. Lưu thái y lại nói, hoa cúc này dùng để làm thuốc thì vô cùng tốt, thanh nhiệt trừ hỏa, rất nhiều lợi ích. Thần với Lưu thái y cãi nửa ngày, kết quả…"
(*) Loại cúc đại đóa màu đỏ thẫm.
Cố Thanh Hoàn dừng lời ngay chỗ quan trọng.
"Kết quả thế nào?" Bảo Khánh đế hỏi.
"Kết quả, tỳ nữ đang dìu Thanh Hoàn nói chen vào: Khó lắm mới thấy một bông hoa đẹp nở rộ trên đoạn đường này, tiểu thư muốn hái, Lưu thái y cũng muốn hái, bông hoa này đã gây ra tội tình gì mà lại lọt vào mắt xanh của cả hai người. Thôi thôi, hai vị hãy tha cho nó đi!"
Cố Thanh Hoàn cười khẽ: "Hoa cúc vô tội biết bao, gặp phải thần và Lưu thái y, Chân Mật cũng vô tội biết bao, gặp phải hai huynh đệ Tào gia, Thanh Hoàn bất hạnh biết bao..."
Bảo Khánh đế giật mình: "Ngươi bất hạnh cái gì?"
"Bất hạnh vì vào Kinh, bất hạnh vì vào cung, bất hạnh vì hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng. Thanh Hoàn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848273/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.