Bảo Khánh đế cầm múi quýt cắn một miếng: "Chẳng lẽ còn không tìm nổi một người thích hợp trong Cấm Vệ Quân, Quý phi yên tâm đi."
Ân Quý phi khẽ mỉm cười, "Nô tì cũng muốn đi cùng Hoàng thượng."
Bảo Khánh đế hơi ngạc nhiên, "Nàng đi rồi, hậu cung của trẫm giao cho ai?"
"Giao cho ai cũng được, núi Thái Sơn xa như vậy, Hoàng thượng vẫn còn cần dùng thuốc, nếu không hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng thì sao thần thiếp an tâm cho được."
Mắt Ân Quý phi ngấn lệ: "Nếu Hoàng thượng không cho phép, hôm nay thần thiếp sẽ không rời đi."
Khuôn mặt người đàn bà vẫn xinh đẹp như xưa, mang theo hờn giận cùng không cam lòng, Bảo Khánh đế hơi động lòng, kéo tay Quý phi qua, đặt lên đầu gối vỗ về.
"Được rồi, nàng cứ đi theo vậy, chuyện hậu cung giao cho người thích hợp."
Ân Quý phi vui mừng khôn xiết, mỉm cười yêu kiều tựa như một đóa hồng kiều diễm đang đà nở rộ. Bà ta dịu dàng nói: "Thần thiếp đa tạ Hoàng thượng. Thế nhưng Hoàng thượng đi chuyến này phải đến hai tháng, chuyện trong Kinh phải giao cho ai đây?"
Ánh mắt Bảo Khánh đế chợt lóe lên, ông thản nhiên cười hỏi: "Theo Quý phi, trẫm giao phó cho ai là thích hợp nhất?"
Ân Quý phi khẽ vén tóc mai, nhẹ giọng thăm dò: "Thần thiếp chỉ là phận đàn bà, sao dám can thiệp chuyện triều chính. Nhưng Hoàng thượng giao cho ai cũng được, chỉ cần đừng giao cho Hiền vương. Cách đây mấy ngày nó còn nói riêng với thần thiếp rằng, muốn cùng đi tế lễ núi Thái Sơn, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848260/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.