Tầm mắt Cố Thanh Hoàn dừng lại trên khuôn mặt Cố Tùng Đào.
Mới một ngày ngắn ngủi mà Cố Nhị gia phong lưu, vinh hoa phú quý ngày xưa đã biến thành một phạm nhân bẩn thỉu, tóc tai tán loạn, chỉ có màu da hồng hào kia lẳng lặng tố cáo những ngày tháng cao quý của ông ta.
Cô vừa vui sướng, lại vừa khinh thường.
Cố Tùng Đào thấy vương gia không lên tiếng, thì trừng đôi mắt sắc như kiếm vào cô, nhìn không rõ cảm xúc, nhưng trong lòng đã thấp thỏm vô cùng.
Triệu Cảnh Diễm nhìn lướt qua ông ta, ánh mắt dừng trên người Cố Nghiễn Khải, hắn hất cằm lên, ngạo mạn nói: "Bản vương muốn nói chuyện với Cố lão gia."
Cố Tùng Đào vội bò trở về, đẩy khẽ phụ thân, Cố Nghiễn Khải run rẩy đứng lên, cha con ba người cùng quỳ xuống, vẻ mặt hoảng hốt lo sợ.
"Thảo dân bái kiến vương gia, xin vương gia khai ân, cứu Cố gia khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng."
Ánh mắt Triệu Cảnh Diễm lạnh căm, hắn cười khẩy: "Có cứu được Cố gia hay không thì còn phải xem Cố lão gia có biết cách làm người hay không đã."
Cố Nghiễn Khải giật bắn mình, lo sợ không yên nói: "Xin vương gia nói rõ."
Triệu Cảnh Diễm liếc cô gái bên cạnh mình, nghiêm nghị nói: "Bản vương nghe nói, Cố gia phú khả địch quốc, nếu Cố lão gia muốn thoát ra khỏi nhà giam này, e là phải mất một chút máu đấy."
Một câu nói chấn động lòng người, giống như sét đánh trúng đầu, sắc mặt ba vị gia Cố phủ xám xịt như tro tàn.
Làm sao hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848191/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.