Cố Thanh Hoàn mím môi, đứng dậy bước đến trước cửa sổ, nhìn bóng đêm nặng nề bên ngoài, cười gằn nói: "Đã nghĩ đến. Thế nên ta càng phải làm rõ tất cả những thứ này, không thể để mẫu thân ra chết oan được."
"Cô định làm thế nào?" Đôi mắt Triệu Cảnh Diễm sáng rực.
"Ta vẫn chưa nghĩ kĩ." Cố Thanh Hoàn quay đầu lại, "Mọi việc chỉ là suy đoán, cũng không có chứng cứ rõ ràng, ta không thể nói được."
Thiếu nữ cúi đầu, để lộ gò má, hàng mi dài chớp chớp, vầng trán cao, trông càng thêm lạnh lùng.
Triệu Cảnh Diễm yên lặng nhìn cô, khó mà rời mắt.
"Vương gia, tiểu thư, ta cảm thấy mấu chốt chuyện này đã không ở Cố phủ, mà ở phủ lão Tề vương." Thạch Dân Uy bỗng mở miệng.
"Ngươi mau nói!"
Hai giọng nói, một mềm mại, một trầm thấp đồng thời vang lên. Cố Thanh Hoàn quay đầu lại, cùng người thanh niên phía đối diện nhìn nhau cười, cùng chuyển sang Thạch Dân Uy, ánh mắt Thạch Dân Uy không hề dao động.
"Phủ lão Tề vương quyền thế, phú quý vô song, vì sao phải dòm ngó Cố phủ? Thậm chí không tiếc mang con gái mình ra làm quân cờ? Việc này hơi kì lạ."
Một câu nói tựa như sấm rền bên tai hai người.
Cố Thanh Hoàn lắc đầu, ánh mắt mê man, mà trong mắt Triệu Cảnh Diễm lại lóe lên vẻ lạnh lẽo, ra vẻ như không có gì: "Ôi chao... Bản vương hơi đau bụng, cần đi nhà xí một chuyến, Hoàn Hoàn đợi ta một lát."
Cố Thanh Hoàn ngơ người.
Kẻ này sao lại không đáng tin thế này, thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848184/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.