"Lưu thái y, người hành y không phân nam nữ."
"Cái này... vẫn nên phân thì hơn, cô còn chưa thành thân đâu."
"Vậy thì đã sao?"
Cố Thanh Hoàn đứng dậy, "Sắp đến lúc chẩn mạch cho Hoàng thượng rồi, Lưu thái y cứ thong thả ho đi, ta đi trước một bước."
"Ôi..."
Lưu Triệu Ngọc than thở, thấy cô không quay đầu lại, bèn khẽ thở dài, ôm trán nói: "Lời này nghe sao kì lạ vậy, lẽ nào cái thứ kia của Thọ vương vẫn dùng được?"
Cô vừa vào cung, đã có tiểu thái giám đứng chờ trước cửa, thấy cô đến bèn khom người đi trước dẫn đường.
Cố Thanh Hoàn cúi thấp đầu, bước từng bước vững chãi.
Sau khi bái kiến long nhan, Cố Thanh Hoàn bước tới, quỳ xuống, vươn tay bắt mạch.
Một chốc sau, bắt mạch xong, Cố Thanh Hoàn thu tay lại: "Thân thể Hoàng thượng ngày càng khỏe mạnh, độc tố còn sót lại đã bị đào thải ra hết, có thể an tâm được rồi. Chỉ là..."
"Chỉ là thế nào?"
"Hoàng thượng gần đây suy nghĩ quá nhiều, mạch tượng hơi nặng nề."
Ánh mắt Bảo Khánh đế tối xuống.
Cô gái này quả thật có bản lĩnh, mấy đêm nay, đúng là ông ta lo nghĩ vì hôn sự của lão Bát.
Bảo Khánh đế ngước mắt lên, khuôn mặt bình thản của cô gái gần trong gang tấc, trong lòng thoáng dao động: "Cố nữ y, ngươi thấy ấu nữ của phủ Trấn quốc công thế nào?"
Cố Thanh Hoàn hơi run lên.
Nếu cô không nhớ nhầm, đây là câu tán gẫu đầu tiên Hoàng thượng nói với cô trong suốt ba tháng qua. Trước đây cô bắt mạch, viết đơn thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848169/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.