Trần lão sợ đến mức, mặt mày biến sắc: "Suỵt, không được nói, không được nói. Làm việc, làm việc đi."
Giọng nói truyền theo gió thu đến bên tai Ân Lập Phong, sắc mặt hắn ta biến đổi liên hồi.
Tiểu Trung thấy sắc mặt Thế tử gia cứ hằm hằm mãi, cho nên không dám nói câu nào.
Gã đi theo Thế tử gia mười mấy năm nay, trong lòng chủ tử nghĩ gì gã biết rõ mồn một, cũng lờ mờ hiểu được nguyên nhân là gì. Nhưng phận làm nô tài, hai chữ "bổn phận" là quan trọng nhất, cái gì có thể nói, cái gì không thể nói đều phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Đúng lúc này, một con ngựa đen phi nước đại qua trước mắt.
"Tỷ phu." Ân Lập Phong đột nhiên hô to một tiếng.
Con ngựa đen lập tức bị kìm lại dây cương, người trên ngựa quay đầu, điều khiển cho ngựa quay lại: "Sao đệ lại ở đây?"
Ân Lập Phong chỉ Đức Nguyệt Lâu: "Đi mua ít đồ cúng Trung thu với mẫu thân và Bát tỷ, tỷ phu đi đâu vậy?"
Tô Tử Ngữ không muốn nhiều lời, đáp: "Về phủ một chuyến."
"Tỷ phu, Bát tỷ đang ở trong phòng riêng của Đức Nguyệt Lâu, huynh có muốn gặp một lúc không."
Tô Tử Ngữ cười nhạt: "Lần này hơi vội, lúc về ta sẽ gặp Đại Mi sau. Ta đi trước."
"Ấy… tỷ phu." Ân Lập Phong đột nhiên lên tiếng.
"Sao thế?"
"Ta vừa nhìn thấy Cố Thanh Hoàn."
Vẻ mặt Tô Tử Ngữ ngây ra, hắn ta nói: "Cô ấy làm sao?"
"Không có gì, ta chỉ nói vậy cho huynh biết thôi." Ánh mắt Ân Lập Phong hơi sáng lên.
Tô Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848163/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.