Cố Thanh Hoàn đặt tay mình lên tay Thịnh Phương, dịu dàng nói: "Biểu ca, bá phụ phụng lệnh Thái tử dẫn binh vào Kinh thành. Chắc hẳn lúc giao chiến với Cấm Vệ Quân, nhất định là người đã phát hiện ra gì đó, bằng không người cũng không để Thanh Mộc đi cả ngàn dặm để giao mấy thứ này cho huynh."
Thịnh Phương cắn răng gật đầu: "Muội nói đúng."
"Thế nên..."
Cố Thanh Hoàn nhìn sâu vào mắt hắn, biểu cảm vô cùng kiên quyết, lại như có gì đó khó xử, cuối cùng cô cắn răng nói: "Thế nên ca ca, muội và sư gia đã bàn bạc với nhau, muốn để huynh đến đại quân Tây Bắc, điều tra rõ bí mật năm đó."
Một câu nói rất nhẹ nhàng, nhưng lọt vào tai Thịnh Phương lại tựa như tiếng sấm rền.
Từ khi hắn biết phụ thân mình là vị tướng quân nổi danh bốn phương, trong lòng hắn liền cất giấu một mộng tưởng, một ngày nào đó hắn có thể khoác chiến bào, cưỡi chiến mã, ngẩng cao đầu đứng bên cạnh phụ thân, cùng phụ thân ngựa sắt giáo vàng, khí thế hùng hồn, nuốt phăng vạn dặm non sông.
Đến tận bây giờ, mộng tưởng này vẫn còn cuộn trào trong lòng hắn. Đợi đến một ngày báo được thù nhà, nếu còn một cái mạng thì hắn sẽ cùng các huynh đệ theo đuổi nghiệp binh lửa, tắm máu giết địch, bảo vệ giang sơn.
Bây giờ cơ hội này đột ngột bày ra trước mắt, Thịnh Phương cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Thạch Dân Uy từ đầu đến giờ không mở miệng đột nhiên lên tiếng.
"Thịnh Thanh Tướng quân thống lĩnh Trấn Tây Quân mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848114/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.