MỘT ĐAO KẾT LIỄU NÓ
Sử Lỗi thở dài: "Muội ở gần Thanh Hoàn thì Đại ca có đi xa cũng mới có thể yên tâm được."
"Đại ca, huynh cứ xem muội như một đứa trẻ vậy, Thanh Hoàn nói bệnh của muội đã khỏi rồi, còn gả cho người ta được nữa cơ."
Sử Lỗi nghiêm mặt nói: "Muội muốn cứng đầu với Đại ca sao?"
"Sao chàng lại nói chuyện hung dữ như vậy, cẩn thận dọa Tùng Âm sợ đấy."
Lục Chỉ Vũ đi qua, trừng chồng mình một cái, cười nói: "Đại ca muội đi ra ngoài, người chàng ấy không yên tâm nhất chính là muội. Lỡ như muội có chuyện gì thì một người phụ nữ như tỷ chạy sao cho kịp, cõng cũng không nổi. Hơn nữa, không phải muội thích nhất là được ở chung với Thanh Hoàn sao?"
Sử Tùng Âm bĩu môi, than ngắn thở dài: "Nếu là ngày thường thì muội đã chân nhanh hơn thỏ rồi. Nhưng bây giờ muội muốn ở lại trong phủ cùng với Đại tẩu."
Lục Chỉ Vũ không kìm được mà rơi nước mắt.
Cô em chồng này nhìn thì có vẻ hồn nhiên, không hiểu sự đời. Nhưng thật ra tâm tư con bé rất tỉ mỉ. Cô đã tìm cách giấu giếm, tránh né nhắc tới chuyện của phủ Định Quốc công, vậy mà con bé vẫn phát giác được.
Sử Lỗi an ủi: "Nếu đã như vậy thì ở lại trong phủ đi."
Sử Tùng Âm cười tinh nghịch: "Nửa tháng ở Kim phủ, nửa tháng ở với Đại tẩu, hai bên đều ở hết, Đại ca không phải lo lắng nữa."
Sử Lỗi mỉm cười, "Được rồi, mau mau về phòng nghỉ ngơi đi."
Sử Tùng Âm làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848104/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.