MẸ KẾ TRÊN ĐỜI
Hoa Dương cười nói: "Có tốt số hơn nữa cũng không bì được với Tam thái thái, Lục gia đỗ đạt như vậy, thật sự là khiến người ta ngưỡng mộ."
Tam thái thái Hàn thị khiêm tốn nói: "Bình thường cũng không thông minh lắm, chỉ là do lần này gặp may mắn mà thôi."
Ai mà không biết Cố phủ có hai vị thiếu gia cùng ứng thí nhưng không người nào đỗ cả. Lời của Hàn thị nói rất lễ độ, để ý đến mặt mũi của Cố phủ, khiến người ta nghe rất thuận tai.
Hoa Dương cảm thán trong lòng.
Nhìn xem, đúng là một gia tộc thi thư, không những không kiêu ngạo mà còn rất khiêm nhường. Nếu đổi lại là mụ đàn bà ngu ngốc Chu thị kia, chắc chắn đã vểnh đuôi lên tận trời. Cũng may là bọn chúng không thi đỗ.
Mọi người hàn huyên sôi nổi, hoàn toàn không liên quan gì đến Thanh Hoàn, cô an phận ngồi một bên cười mỉm, nghe các phu nhân nói chuyện.
Vừa nghe được hai câu thì bị người khác vỗ vai một cái. Cô quay đầu lại, thì ra là Chu thị.
"Lão tổ tông cứ nhắc muội mãi, còn không nhanh đi thỉnh an người đi."
Với thân phận của lão tổ tông Tưởng gia, không phải người bình thường có thể gặp. Đối với những việc như thế này, bà cụ cũng lười ra mặt để ứng đối.
Thanh Hoàn cười nói: "Muội cũng đang đợi Đại thiếu nãi nãi tới gọi muội đây."
"Muội phách lối thật đấy, còn dám chờ ta mời mới đến sao." Chu thị làm bộ muốn véo má cô.
Thanh Hoàn vội xin tha: "Tẩu tử à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848059/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.