Một câu nói không đầu không đuôi này đã khiến Cố Thanh Chỉ bối rối. Cô ấy nhìn gương mặt nhỏ nhắn nhưng rất nghiêm túc của Thanh Hoàn, không nhịn nổi mà bật cười.
"Được, được. Muội đừng gây họa là Nhị tỷ đã thấy A Di Đà Phật rồi. Phu nhân sẽ quyết định chuyện của tỷ, không cần muội phải bảo vệ tỷ đâu."
Đầu ngón tay Thanh Hoàn run run, lời nói vừa tới miệng bị nuốt vào.
Đi khoảng một canh giờ, xe đã đến dưới chân núi Yến.
Con đường lên chùa Duyên Cổ chính là một con đường núi được mở rộng ra, sau đó dùng đá vụn trải ở phía trên. Tuy trông nó có vẻ vững chãi, rộng hơn đường núi bình thường nhưng cũng chỉ có thể để cho một chiếc xe ngựa đi mà thôi. Một bên đường núi là rừng cây thấp, bên còn lại là một dốc núi dựng đứng.
Hôm nay là mười lăm tháng Giêng, mấy thế gia vọng tộc đều đến chùa Duyên Cổ để dâng hương. Vì thế, xe ngựa lên núi xếp thành một hàng dài. Xe ngựa của Cố phủ đợi ở dưới chân núi khoảng nửa khắc thì đến lượt lên núi.
Xe ngựa dừng lại ở cửa chùa, mọi người đều xuống xe, vào trong chùa.
Thanh Hoàn bắt chước Nhị tỷ cởi mũ che, ngước mắt đánh giá khung cảnh xung quanh, trong ánh mắt hiện lên gợn sóng.
Năm năm rồi chưa tới nơi này, chùa Duyên Cổ này vẫn như vậy, cây cao che trời, tháp Phật san sát, trúc xanh bao quanh. Chỉ có điều, bây giờ hương khói đã thịnh vượng hơn so với năm năm trước.
Chú tiểu dẫn mọi người vào đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847990/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.