Lời cầu hôn này đối với Cố Thanh Chỉ mà nói, quả thật chính là một sự sỉ nhục.
Cô chợt đứng dậy, quỳ xuống trước mặt Ngụy thị, nức nở: "Đa tạ tổ mẫu đã ra mặt thay cho tôn nữ. Nếu con phải gả vào gia đình như vậy, không bằng đập đầu chết luôn cho xong. Như vậy còn giữ được thanh danh của mình."
Ngụy thị xúc động, kéo cô bé vào lòng, than thở: "Đứa bé ngốc, con là do ta nuôi lớn, ta không suy nghĩ cho con thì còn ai nữa đây. Gia đình như vậy, dù cho chất núi vàng núi bạc cũng đừng hòng tơ tưởng đến con gái Cố gia chúng ta."
Cố Thanh Chỉ nằm trong lòng Ngụy thị, tức giận đến mức nức nở nỉ non.
…
Sắc trời đã tối đen.
"Tiểu thư, hai người kia đã sắp xếp xong xuôi." Nguyệt nương vén màn bước vào.
Cố Thanh Hoàn buông sách thuốc xuống, ngẩng đầu lên nói: "Thế nào rồi, có an phận không?"
Nguyệt nương cười nói: "Trông mặt mũi có vẻ ghê gớm, nhưng hóa ra đều là người nhát gan. Bị tiểu thư cảnh cáo một phen, đến giờ bọn họ đều không bước ra khỏi phòng, hẳn là Đàm ma ma nhìn nhầm người rồi."
Xuân Nê buông kim chỉ trong tay xuống, đắc ý cười nói: "Đàm ma ma kia suốt ngày theo sau Quận chúa vẫy đuôi, lần sau cũng phải khiến bà ta sợ đến không dám ra khỏi cửa mới được."
"Đừng coi thường bà ta, có thể được Quận chúa coi trọng thì làm sao kém cỏi được."
Cố Thanh Hoàn cầm một miếng hoa quả lên, cắn nhẹ, ngẫm nghĩ rồi bảo: "Gọi Thải Vân, Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847986/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.