Lúc bọn họ nói chuyện, mành cửa cũng bị xốc lên, Cố Nhị gia phong hoa tuấn tú sầm mặt đi đến, ngồi xuống ghế dài.
Hoa Dương chẳng thèm nhìn, đưa tay đón lấy ly trà sâm uống hai ngụm.
Cố Nhị gia thấy bà ta không thèm để ý đến mình, không nhịn được mà hậm hực nói: "Vậy mà ta lại không biết, của hồi môn của Tiền thị đều đã bị đại ca và đại tẩu… cả điền trang của nàng ta cũng…"
Hoa Dương cười mỉa mai không thôi.
Ông mà không biết sao, chẳng qua là ông biết nhưng giả vờ hồ đồ, giả ngây giả ngô với ta mà thôi.
Chuyện này đúng là Hoa Dương đã nói oan cho Cố Nhị gia. Nếu không phải hôm nay lôi chuyện này ra nói, thật đúng là ông ta vẫn không biết rằng, đã có chuyện như vậy xảy ra.
Hoa Dương cố ý nói với giọng điệu châm chọc: "Nhị gia của ta ơi, bây giờ chàng mới biết à, chuyện đã mấy năm rồi, bọn họ cũng giấu giếm được giỏi thật. Bọn họ rõ ràng chỉ coi Nhị gia như con khỉ, có thể thoải mái đùa giỡn chứ đâu?"
"Hồ…"
Cố Nhị gia không nói nữa. Ông ta vỗ trán một cái, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Chẳng lẽ nàng đã biết từ lâu, vì sao không nói với ta?"
Hoa Dương khẽ thở dài nói: "Nếu ta nói với chàng, chàng sẽ tin sao? Hay lại bảo ta tính kế để lấy của hồi môn của Tiền thị. Ta là mẹ kế, lòng dạ cũng chẳng tốt đẹp gì. Còn chưa thế nào mà đã mang tiếng rồi, sao ta còn dám chứ?"
Một tràng châm chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847973/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.