Sắc mặt Triệu Cảnh Diễm chợt trầm xuống, trên gương mặt anh tuấn đang cười đùa chợt xẹt qua một tia u ám. Không có người con gái nào dám cắt ngang lời hắn, hơn nữa, còn dùng cái giọng điệu lạnh như băng vậy.
Thanh Hoàn cảm thấy mình sắp không chống đỡ nổi nữa, hai hàm răng va vào nhau cầm cập, giọng nói trầm thấp mang theo một chút cầu xin: "Đưa ta trở về."
Cho dù Triệu Cảnh Diễm có ngốc cũng nhìn ra được sự bất thường của cô, "Cô sao vậy, không thoải mái chỗ nào sao?"
Thanh Hoàn lắc đầu, ngữ khí nặng nề thêm: "Ta muốn trở về."
Triệu Cảnh Diễm thấy sắc mặt cô càng ngày càng trắng bệch, vội vàng đánh mắt ra hiệu cho A Ly.
A Ly không nói lời nào, lập tức cõng Thanh Hoàn lên lưng, vụt một cái đã xông ra ngoài.
"Đình Lâm, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"
Tưởng Hoằng Văn không thể nào tưởng tượng được, thân thủ của Đình Lâm còn cao hơn cả A Ly, vậy mà hắn lại bị người ta bắt được, hơn nữa còn bị ném xuống sông, tới bây giờ vẫn chưa cử động được.
Đây... quả thực là chuyện khó bề tưởng tượng được.
Triệu Cảnh Diễm hắt xì mấy cái liên tục, khàn giọng nói: "Hoằng Văn, cô gái này đúng là một con nhím, gia ta thật là.... hắt xì... xui xẻo tám đời."
Thanh Hoàn cảm thấy có cái gì đó đang chảy ra khỏi cơ thể, bụng cô cũng không ngừng co rút, đau đớn vô cùng. Cô là một đại phu nên rất rõ tình trạng sức khỏe của mình. Cô có kinh nguyệt rồi.
Nước hồ mùa Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847961/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.