Xe ngựa chầm chậm đi được gần ba canh giờ, cuối cùng cũng dừng lại trước một điền trang.
Người trông coi điền trang họ Điền, dáng người cao lớn thô kệch. Tổ tiên mấy đời ông ta đều làm việc, sinh sống trong điền trang của Cố gia. Lão nhận được tin báo nên chạy ra đón tiếp, nét mặt có chút ngạo mạn. Nhìn mấy người bọn họ rồi, lão không hành lễ cũng không khom người, mà còn tùy ý chỉ đạo: "Bên đó còn vài căn phòng trống, các người ở bên đó đi."
Thanh Hoàn cúi đầu cười lạnh, trong lòng dâng lên một ngọn lửa giận.
Quả nhiên người hiền sẽ bị ức hiếp, ngựa hiền thì bị người cưỡi. Dù thế nào cô cũng là đích nữ duy nhất của nhị phòng Cố phủ, một tên trông coi điền trang nhỏ bé cũng dám vô lễ như vậy, không biết lấy gan đó ở đâu ra.
Cô khẽ ho một tiếng.
Xuân Nê hiểu ý, bước lên phía trước, giơ tay giáng cho tên đó một cái tát.
"Thứ có mắt không tròng, nhìn thấy tiểu thư nhà ta mà không quỳ, muốn tạo phản hả?"
Tên họ Điền không ngờ đến một nha hoàn yếu đuối lại dám ra tay đánh mình, nhất thời chỉ biết ngẩn mặt ra.
Xuân Nê ngẩng đầu, lạnh lùng nói: "Đừng nghĩ tiểu thư nhà ta ngốc nghếch thì có thể ức hiếp. Trong đại viện Cố phủ, ai nhìn thấy tiểu thư của ta mà không phải cung kính gọi một tiếng Lục tiểu thư. Hôm nay ngươi dám xem thường tiểu thư nhà ta, ngày mai ta sẽ bẩm báo lại cho lão thái thái và Nhị lão gia. Ta muốn xem thử, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847944/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.