ALy bĩu môi, nói: "Là do gia cứ đòi đi vào, còn trách ai nữa. Huống hồ, Lục tiểu thư người ta cũng đáng thương lắm rồi."
Đường đường thiên kim của Cố phủ, vừa ngu vừa ngốc, bị nhốt ở một góc phủ hẻo lánh, mặc cho người ta đánh mắng, ngay cả một hạ nhân cũng không bằng, đúng là đáng thương mà.
Triệu Cảnh Diễm khẽ nhíu mày, sau đó từ từ nhắm mắt lại: "A Ly này, không biết tại sao mà bây giờ gia lại hơi có hứng thú thực hiện vụ mua bán này với Kim đại phu rồi."
A Ly cười khẩy: "Gia, ngài phải nghĩ cho kỹ đấy. Hiện tại Cố phủ không chỉ kéo được quan hệ với một mình lão Tề vương, mà còn với cả vị kia nữa. Ngài đừng vì một phút xúc động để rồi đẩy mình xuống bùn. Như vậy thì mất nhiều hơn được."
Triệu Cảnh Diễm híp đôi mắt phượng, bỗng nhiên cười ha hả: "Người nào mà chẳng đáng thương. Thôi được, ta cũng không thể vì một kẻ ngốc mà khiến bản thân nhúng chàm theo. A Ly, lau người cho gia. Gia đây phải đến Vạn Hoa Lâu giải trí, an ủi tâm hồn mong manh của gia."
"Lại đi?" A Ly khẽ lầm bầm.
"Ngươi lầm bầm cái gì? Mau lên, gọi cả Cố nhị gia nữa. Tiền này, gia phải để hắn bỏ ra mới được. Có thế gia mới nuốt trôi được cơn giận này. Đúng rồi, việc điều tra Kim đại phu kia thế nào rồi?"
A Ly cau mày: "Gia, không có tiến triển gì."
"Vì sao, chẳng qua chỉ là một đại phu nho nhỏ, chẳng lẽ có thể lên trời xuống đất?"
A Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/250130/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.