Chương trước
Chương sau
Sau khi cửa mở, đợi thêm vài giây, Cát Tường thật cẩn thận là người thứ nhất tiến vào hầm. Một lát sau, trong kênh đội ngũ nghe được tiếng Cát Tường bảo mọi người cùng đi vào.
Hỉ Ca vừa bước qua cửa đá, bảng nhiệm vụ liền chớp động, nàng mở ra thì thấy một nhiệm vụ mới xuất hiện: thăm dò tầng 1 vực sâu, tiến độ hoàn thành 0%, phần thưởng không biết.
“Mọi người đều nhận nhiệm vụ sao?” Hỉ Ca đọc xong phần nhiệm vụ của mình mới ngẩng đầu hỏi những người còn lại. Thế là mọi người đều đem nhiệm vụ nói ra. Không ngờ mỗi người tiếp nhận một nhiệm vụ khác nhau. Hơn nữa, nhiệm vụ của Hỉ Ca là đơn giản nhất.
Nhiệm vụ của Cát Tường là thu thập 100 huyết châu. Mặc Phi là nhiệm vụ giết chết 100 thủ vệ. Nhiệm vụ của Tư Văn là giết chết 4 con ác quỷ. Nhiệm vụ của Thất Tử mới là kinh điển, giết chết kẻ thống trị vực sâu (tên trùm) Tạp Nặc Tư.
“Đúng là nam nữ khác biệt. Niên đại nam nữ bình đẳng đã xa rồi a.” Sau khi đọc qua nhiệm vụ của Hỉ Ca, 4 nam nhân vừa thở dài vừa đi trước dò đường. Hỉ Ca ở phía sau nhún vai lắc đầu, này cũng không phải lỗi của nàng. Nhìn cũng biết hệ thống phân chia nhiệm vụ dựa vào thực lực của từng cá nhân. Điều làm cho Hỉ Ca ngạc nhiên là không ngờ thực lực của Tư Văn thế nhưng lại rất gần với Thất Tử. Nàng vẫn nghĩ Tư Văn là dược sư, thực lực hẳn phải là yếu nhất trong 4 người. Xem ra con mắt nhìn người của nàng quả thật có vấn đề.
Hiện giờ bọn họ đang đứng giữa một mảnh rừng hóa đá, ngẩng đầu chong mắt cũng không thể thấy ánh mặt trời. Ánh sáng duy nhất ở nơi này đến từ thạch thụ (cây hóa đá),trên đầu thạch thụ lóe ra ánh sáng màu tím nhạt. Cả vực sâu được bao bọc bởi một màu tím hoang mang.
Huyết châu của Cát Tường tìm rất dễ dàng. Dưới mấy táng cây có đầy. Chỉ là mỗi lần Cát Tường cúi người nhặt huyết châu, đằng sau thạch thụ đột nhiên sẽ xuất hiện 2-3 tên thủ vệ. Có lẽ vì không có ánh sáng mặt trời chiếu rọi, cho nên bọn thủ vệ này tuy mang bộ dạng con người nhưng tất cả đều có tóc trắng, mắt tím, khoác trên mình một bộ giáp trụ màu bạc, nhìn có hơi hướm phong cách quỷ hút máu quý tộc ở thế kỷ 18 của Châu Âu.
Bất quá hành vi của chúng hoàn toàn không có phong cách “quý tộc” gì cả. Thủ vệ ở vực sâu công kích không cao, phòng ngự cũng thấp. Lần đầu tiên trông thấy chúng, mọi người còn chưa kịp động thủ, Cát Tường đã một chiêu đánh chết hắn. Lúc tên thứ hai đi ra, Cát Tường muốn tìm điểm kinh nghiệm nên xung phông tiến lên, ai biết anh ta trực tiếp cùng thủ vệ đồng quy vu tận (chết chung). Nguyên lai lần đầu là nhờ vận khí tốt mà thôi.
Sau khi được Tư Văn cứu sống, Cát Tường rốt cuộc hiểu chuyện, không có đóng vai anh hùng rơm nữa, ngoan ngoãn làm viễn thủ tấn công (đánh từ xa). Huyết lượng của anh ta không cao, thủ vệ dùng kỹ năng tự bạo một cái anh ta liền đi đời. Cho nên mỗi lần anh ta đi nhặt huyết châu, liền đem Mặc Phi làm tấm lá chắn.
Lúc đầu, vì kỹ năng tự bạo rất biến thái của đám thủ vệ mà mọi người lúng túng tay chân. Nhưng sau đó họ càng phối hợp thì càng ăn ý. Giống như Mặc Phi và Cát Tường hợp tác cực kỳ thuần thục, thậm chí không cần Tư Văn thêm huyết cho họ. Cát Tường chính là vũ giả, mà chức nghiệp vũ giả viễn công có rất nhiều kỹ năng khống chế. Mỗi lần thủ vệ sắp tự bạo, Cát Tường chỉ cần quăng ra một kỹ năng chế trụ, vậy là đám thủ vệ không có cơ hội tự bạo. Sau đó bọn họ liền dễ dàng giết chết nó.
Nhìn Cát Tường canh thời điểm để phóng ra kỹ năng khống chế cực kỳ chuẩn xác, Hỉ Ca phải âm thầm gật đầu tán thưởng. Chính nàng lúc trước luyện chức nghiệp vũ giả một thời gian dài cũng không tự tin nói nàng có thể đánh như vậy chuẩn. Quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn. Vậy mà lúc trước còn dám tự xưng nữ vương, thật đúng là trò cười mà.
Họ đi hết 1/4 khu vực, nhiệm vụ của Cát Tường và Mặc Phi đều đã hoàn thành. Nhưng mới thấy 1 con ác quỷ xuất hiện trong nhiệm vụ của Tư Văn mà thôi.
Ác Quỷ vực sâu là quái vật thuộc hắc ám pháp hệ, sử dụng hắc ám pháp thuật, hơn nữa là kỹ năng công kích sát thương cao trên phạm vi rộng. Hỉ Ca cùng Tư Văn, hai người tận lực thêm huyết, bọn họ mới miễn cưỡng giết được 1 con Ác Quỷ. Kỳ thật chuyện này khó khăn nhất chính là bọn họ không có vật phẩm đối kháng hắc ám tính năng. Quái ở nơi này, công kích đều có chứa hắc ám tính năng, chúng giống như độc dược, có chứa chất ăn mòn. Thất Tử mỗi lần trúng chiêu sẽ có tình trạng mất máu theo giây. Nếu không phải có Hỉ Ca ở bên cạnh, chỉ một mình Tư Văn thêm máu sẽ không kịp với tình trạng mất máu đó.
Sau khi diệt con Ác Quỷ đầu tiên, mọi người quần tới quần lui nửa ngày cũng không nhìn thấy con thứ hai. Cũng may thủ vệ nơi này cho điểm kinh nghiệm rất hậu hĩnh, cả đám liền vui vẻ vừa đi tìm vừa xoát quái. Sau khi giết chết tên thủ vệ thứ 100, con Ác Quỷ thứ hai mới xuất hiện…
Suốt 4 giờ giết đám thủ vệ, Hỉ Ca rốt cuộc lên tới cấp 18. Không thể không nói, đến bây giờ, ngoài một ít thạch huỳnh quang dùng cho rèn đúc, đám quái vật ở nơi này chẳng bạo ra bất cứ trang bị hay vật phẩm gì. Bất quá điểm kinh nghiệm cho đúng là dày.
Hỉ Ca thăng liền 3 cấp, nhưng bọn Cát Tường hình như không thăng cấp nào. Có điều nhìn biểu tình của họ, tựa hồ cũng thấy nơi đây rất thích hợp dùng để xoát quái chà kinh nghiệm. Ba người tụ lại một chỗ thảo luận cả nửa ngày. Hỉ Ca nghe loáng thoáng, bọn họ nói đợi làm cho xong nhiệm vụ lần này, sau đó sẽ quay lại đây xoát quái đến khi thăng 30 cấp.
Cát Tường và Tư Văn đều 28 cấp. Mặc Phi thì 29 cấp. Hỉ Ca chỉ mới 18 cấp. Thất Tử hơn nàng một chút, 25 cấp. Khu vực này toàn là quái cấp 27, Ác Quỷ là boss cấp 30. Tính toán ra, nơi này đúng là rất thích hợp để chà kinh nghiệm đến cấp 30.
Hỉ Ca không thích xoát quái. Nàng tình nguyện chạy khắp nơi tìm nhiệm vụ để kiếm điểm kinh nghiệm. Cho nên nàng cự tuyệt lời mời của Cát Tường. Về phần Thất Tử, tựa hồ hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng người khác tổ đội xoát quái. Cát Tường căn bản không có mở miệng hỏi hắn luôn.
Hỉ Ca mở cửa sổ nhiệm vụ của mình, phát hiện bản đồ khu vực chỉ đánh dấu 95% hoàn thành. Mảnh đất phía bên phải vẫn tối đen, bọn họ còn chưa đi qua đó.
Vào lúc này, nhiệm vụ của ba người kia đều đã hoàn thành, chỉ còn nhiệm vụ của Hỉ Ca và Thất Tử là chưa. Bởi vì bọn họ tổ đội với nhau, trước khi nhiệm vụ của toàn đội hoàn thành, không ai lĩnh được phần thưởng gì hết.
Thất Tử tiếp tục là người dẫn đường, anh dũng tiến lên phía trước. Bọn họ đi vào khu vực phía bên phải của bản đồ không lâu thì nhiệm vụ thăm dò của Hỉ Ca nhảy gần đến số 100%. Trước mắt, chỉ còn một khu doanh trại nữa thôi. Trên bản đồ hiện thị khu doanh trại màu đỏ, nghĩa là bên trong có boss biến dị.
Sau khi bước vào doanh trại, dạo vòng quanh một hồi, bọn họ mới phát hiện ở đây không có thủ vệ, kỳ thật là không có bóng dáng con quái vật nào. Động vật sống duy nhất là một con heo màu hồng phấn vẫn nhí nha nhí nhảnh cùng đi cùng đến với bọn họ từ lúc nãy tới giờ.
“Nó là Tạp Nặc Tư?” Mi mắt Hỉ Ca giật giật, rất không muốn tin khi nhìn thấy trên đầu con heo quả thật có một cái tên đang sáng lấp lánh, Tạp Nặc Tư. Không phải tự nhiên mà quái được xưng là biến dị boss, bởi vì chúng luôn rất… dị. Nhưng cái này có phải quá… dị rồi không?
“Hô hô” Tạp Nặc Tư vốn đã nhìn thấy bọn Hỉ Ca từ trước, chẳng qua người ta thực bình tĩnh đi tới đi lui không thèm để ý đến nó mà thôi.
Thất Tử không nói hai lời, trực tiếp cầm chủy thủ hướng cần cổ con heo đâm tới. Hắn mặc kệ con vật này là biến dị kiểu gì, chỉ cần biết giết nó rồi là nhiệm vụ sẽ hoàn thành.
“Ngươi không thể giết ta.” Đừng nhìn Tạp Nặc Tư thân mình tròn trịa mà lầm tưởng, tốc độc di chuyển của nó lại cực nhanh. Chủy thủ của Thất Tử cắt qua cổ nó một đường, chỉ chảy ra một ít máu, cũng chưa lấy được mạng nó.
“Ngươi là kẻ thống trị vực sâu?” Thất Tử thu hồi chủy thủ, tùy tiện hỏi một câu. Hắn rất khó hình dung làm thế nào mà một con heo có thể thống trị vực sâu này.
“Ta là kẻ thống trị của tầng 1” Nhìn thấy ánh mắt không mấy tin tưởng của đám con người, Tạp Nặc Tư liền lắc lắc cổ nói tiếp “Bất quá sau khi ta biến thành bộ dạng này, không ai nghe lời ta nữa!”
“Ra vậy” Thất Tử gật đầu, sau đó lại đâm một đao qua.
“A… vị thích khách vĩ đại này, nếu ngươi không giết ta, ta liền nói cho ngươi biết làm thế nào để tiếng vào tầng thứ 2. Nơi đó có rất nhiều quặng thạch quý giá, còn có, giết chết thủ lĩnh tầng 2 sẽ nhận được một bộ sáo trang.”
Con heo, vì mạng sống của nó, liền đem toàn bộ thông tin không được phép tiết lộ nói ra hết. Đây chính là bi kịch của boss a. Bởi vì chúng nó cũng biết sợ hãi. Hỉ Ca lắc đầu cảm thán. Nếu là nàng, nàng sẽ tha mạng cho Tạp Nặc Tư. Dù sao, giết chết một con heo không có khả năng phòng vệ, thật sự rất mất hình tượng. Bất quá đây là chuyện của Thất Tử. Với Thất Tử mà nói, hắn căn bản không biết hình tượng có mặt mũi ra làm sao.
“Giết ngươi rồi không phải ta cũng sẽ đi được đến tầng 2 sao?!” Thất Tử trầm mặc nửa ngày mới tựa tiếu phi tiếu nói.
“Ngươi làm sao biết?!” Đáng thương cho tiểu trư, liền như vậy bị một đao cứa cổ.
Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, Hỉ Ca được một cái đai lưng thuật sĩ, một bộ vực sâu sáo trang, một cái hắc ám minh quang chi hộ có thuộc tính +15 tinh thần lực, kháng hắc ám tính năng +7.
Bọn Cát Tường cũng được một bộ sáo trang theo đúng chức nghiệp của từng người, là sáo trang cấp 30. Này cũng không tính là tốt, bất quá chúng đều có hắc ám kháng tính, cho nên mặc lên người rồi ở vực sâu xoát quái là lựa chọn không tồi.
Hỉ Ca ném đai lưng vào ba lô, xoay qua nhìn thấy Thất Tử vẫn đứng ngốc một chỗ, trên mặt là biểu tình “không thể tin nổi”, nàng liền đi qua đẩy hắn một cái, hỏi: “Làm sao vậy?”
>> Nhiệm vụ hoàn thành 5%, thưởng cho: không.
Đọc phần nhiệm vụ của Thất Tử xong, Hỉ Ca vỗ vỗ vai hắn tỏ ý an ủi cùng cổ vũ. Đứa nhỏ đáng thương! Ai biểu ngươi khi dễ một con heo không có khả năng phản kháng a. Giờ thì tốt rồi, hệ thống không thèm thưởng cho ngươi luôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.