*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Lâm thu các tài liệu lại, không ngẩng đầu lên mà đáp lại, “Ừm.” Bốn cổ đông rời khỏi phòng họp, trong phòng chỉ còn lại Lý Lâm và Thẩm Đình Thâm, còn có Thanh Ly trong lòng Thẩm Đình Thâm nữa.
Lý Lâm cất tài liệu xong, vừa định nói, “Tôi...” “Suỵt.” Thẩm Đình Thâm ra hiệu cho Lý Lâm, sau đó nói thật nhỏ, “Cô bé ngủ rồi sao.” Bởi vì hiện giờ Thẩm Đình Thâm vẫn chưa nhìn rõ mọi thứ, anh chỉ thấy người trong lòng không có động tĩnh gì, cũng không nghịch cà vạt mình nữa.
Lý Lâm rướn cổ nhìn Thanh Ly trong lòng Thẩm Đình Thâm, quả nhiên Thanh Ly đã rúc vào trong cách tay Thẩm Đình Thâm ngủ thiếp đi.
Bên khóe miệng nhỏ hơi óng ánh như có nước dãi chảy ra, theo nhịp hô3hấp của cô bé mà nâng lên hạ xuống, giống như lúc nào cũng có thể tràn ra khỏi miệng cô bé vậy.
Nhưng dáng vẻ của cô bé vô cùng đáng yêu và lanh lợi, ngay cả Lý Lâm vốn không thích trẻ con cũng muốn về nhà cùng vợ sinh một đứa bé như thế.
“Phải, nó ngủ rồi.” Lý Lâm cũng nói nhỏ đi, hai người đàn ông cao to lực lưỡng, vì một cô bé mà lại dịu dàng cẩn thận như vậy.
Đôi môi mỏng của Thẩm Đình Thâm khẽ cong lên, khiến đôi mắt hơi sáng lấp lánh, biểu cảm của anh vô cùng dịu dàng, “Đứa bé này tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446394/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.