*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Nhược Y cười nhẹ, cô biết trong lòng Lưu Sinh cảm thấy áy náy, cho nên dù cho cô đã nói không sao mấy lần, nhưng ông ấy vẫn cảm thấy có lỗi.
“Thôi được rồi, vậy chúng tôi đi trước nhé.” Bạch Nhược Y liếc nhìn Thẩm Đình Thâm ở ghế lái phụ, sau đó cô vẫy tay với Lưu Sinh và Hạ Tiêu Tiêu, rồi quay người rời đi.
Chiếc xe chạy trên con đường nhỏ vắng vẻ, thật ra ngay từ đầu Bạch Nhược Y cũng đã cảm thấy ở bữa tiệc này sẽ có vấn đề gì đó xảy ra.
Cuối cùng thì cô lại bị người khác vu oan, điều này khiến cô không nhịn được mà thỉnh thoảng lại thở dài vài tiếng.
Thẩm Đình Thâm luôn kiệm lời ít nói, lúc này lại lạnh nhạt lên3tiếng trước, “Sao? Bị người ta vu oan rất khó chịu à?” Bạch Nhược Y hơi kinh ngạc khi thấy Thẩm Đình Thâm chủ động nói chuyện với mình: “Đương nhiên là phải khó chịu rồi, đặc biệt tên kia còn có thái độ coi thường người Trung Quốc như thế nữa, đúng là khiến người ta buồn nôn.” “Hừ.” Thẩm Đình Thâm khẽ nhếch mép, chiếc mũi cao thẳng phát ra tiếng hừ lạnh, “Đáng đời cô.” Nghe anh nói như vậy, Bạch Nhược Y đạp phanh khiển xe đột ngột thắng gấp, người ở bên trong xe theo quán tính mà lao về phía trước.
Thẩm Đình Thâm chẳng hề có sự chuẩn bị, suýt nữa thì đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446376/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.