*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng những vấn đề này đều do người khác cố tình làm ra, tất cả các hạng mục đó đều không thể xoay chuyển được nữa.” “Ba.” Bả vai Bạch Nhược Y theo tiếng gọi này như sụp xuống, cảm xúc trong mắt cô tán loạn, “Con biết Bạch thị là tâm huyết cả đời của ba, sáu năm trước Bạch thị phải đóng cửa như thế nào, bây giờ ba vất vả bao nhiêu mới gây dựng lại được Bạch thị, con không muốn nhìn nó sụp đổ.” “Không sao cả.” Mặc dù giọng của Bạch Kiển khá thản nhiên, nhưng sự không cam lòng trong mắt đã bán đứng ông, “Chỉ cần các con ở bên cạnh, Bạch thị...
có mất cũng được.” Bạch Nhược Y biết3Bạch Kiển không cam lòng, nhưng bây giờ cũng không phải lúc vạch trần ông, Bạch Nhược Y khẽ mỉm cười, “Bây giờ cũng không còn sớm nữa, ba về trước đi, con xem lại những thứ này một chút, lát nữa con về.” “Được.” Bạch Kiển gật đầu, “Con cũng về sớm đi, đừng về muộn quá.” “Vâng.” Sau khi Bạch Kiến đi, Bạch Nhược Y ngồi ngây người trong công ty hai tiếng đồng hồ, khi nhìn đồng hồ đã là hơn ba giờ sáng.
Thế nhưng đã hơn ba ngày rồi mà Bạch Nhược Y vẫn không nghĩ ra được cách gì.
Cô rời khỏi công ty, gió đêm mùa Thu mang theo hơi lạnh thổi lên khuôn mặt mệt mỏi của cô, khiến cơn buồn ngủ2cũng tán đi nhiều.
Gạch lát dưới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446366/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.