*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bạch Nhược Y, đây đã là lần thứ năm cô cầm nhầm tài liệu.” Giám đốc ném tài liệu trong tay về phía Bạch Nhược Y, người trong công ty cũng không biết quan hệ giữa cô và Bạch Kiến.
Họ còn tưởng rằng cô chỉ giống như cháu gái, cho nên một mặt họ xem thường Bạch Nhược Y đi cửa sau để vào công ty, một mặt lại không thể không nhận cô, “Hôm nay trạng thái của cô trông không được tốt, cô hãy xin nghỉ phép về nghỉ ngơi đi.” Lời Giám đốc nói nghe có vẻ quan tâm, nhưng giọng lại làm người ta sợ hãi, còn xen lẫn cả sự khinh thường nữa.
Bạch Nhược Y từ lâu đã không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, nếu Giám đốc đã nói như vậy thì cô cứ thuận theo mà gật3đầu, “Vậy được, hôm nay tôi xin nghỉ nửa ngày.” Bạch Nhược Y cầm túi của mình lên rồi quay người đi ra ngoài, chẳng thèm để ý đến sắc mặt khó nhìn của Giám đốc.
Sau khi rời khỏi công ty, Bạch Nhược Y vừa day thái dương đang đau nhức của mình, vừa đi một mình trên lối đi bộ.
Cổ cũng không biết phải đi đâu mà chỉ muốn lang thang một mình, cô vẫn nhớ ở gần đây có một công viên, đến đó ngồi một lúc cũng không tồi.
Một khi có mục đích, bước chân của Bạch Nhược Y cũng nhanh hơn.
Một chiếc xe con màu đen phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446351/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.