*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện ly hôn với Thanh Chấp, nếu Thanh Chấp đã không muốn nhắc đến, Bạch Nhược Y cũng không nhắc lại.
Bởi vì cô biết nếu như cô ly hôn với Thanh Chấp, sau khi ly hôn Thanh Chấp nhất định sẽ thường xuyên đi công tác nước ngoài.
Vậy Thanh Ly sẽ rất buồn, hiện tại Bạch Nhược Y cảm thấy không cần thiết phải bắt Thanh Ly chịu nhiều nỗi buồn như thế.
Dù sao, ngoại trừ Thẩm Đình Thâm, Bạch Nhược Y cũng chưa từng nghĩ đến chuyện bắt đầu lại một cuộc sống vui vẻ, thoải mái với ai khác.
Cho nên dù cô bé đi học ở trường nào, Bạch Nhược Y cũng đều không yên lòng, cô còn muốn mình trở thành một giáo viên, ngày ngày che chở cho Thanh Ly.
Nhưng sau khi nghe Bạch Kiến nói, sẽ nhờ3hiệu trưởng ở trường chăm sóc Thanh Ly, Bạch Nhược Y cũng không lo lắng nhiều nữa, “Hiệu trưởng trường đó và ba có quan hệ rất tốt sao?” “Đúng vậy, con yên tâm đi, để Thanh Ly đến đó học nhất định sẽ không phải chịu ấm ức gì đâu.” Bạch Kiến nhìn Bạch Nhược Y, thấy lông mày cô vẫn nhắn lại lo lắng, Bạch Kiến thở dài nói, “Ôi trời, đây là đây là cháu ngoại bảo bối của ba đấy, ba sẽ để nó chịu thiệt thòi sao?” “Không phải, không phải con nói ý của ba không tốt.” Bạch Nhược Y bất đắc dĩ mỉm cười, Bạch Kiến là ba của cô, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446344/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.