*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các bác sĩ tiến lên định đỡ Thẩm Đình Thâm nhưng lại bị Lộ Trạch xua tay trước, tự cô ta đỡ anh: “Hiện giờ trước mặt anh có năm vị bác sĩ. Nếu em không lầm thì người đứng ở giữa chính là bác sĩ Lâm, bạn tốt của Cố Thần Trạch.”
Vị bác sĩ đứng giữa cười, đưa mắt nhìn các bác sĩ đứng quanh mình, sau đó nhìn Lộ Trạch với vẻ gần gũi hơn: “Cô nhìn hay thật ấy, các bác sĩ đây đều cùng tôi nghiên cứu bệnh về mắt; chẳng qua họ không hiểu tiếng Trung nên tôi thay họ trao đổi.”
Bác sĩ Lâm là người Trung Quốc.
Thẩm Đình Thâm gật đầu, nở nụ cười: “Đã nghe Cố Thần Trạch kể nhiều về anh,3tôi rất vui vì có thể trở thành bệnh nhân của anh đấy.”
Cảm giác lo lắng không yên này rất ít xuất hiện trong năm năm qua, chỉ thường xuyên nảy sinh trong thời gian đầu. Nó khiến anh không tài nào đi vào giấc ngủ, nhưng hiện tại trong phòng bệnh này chẳng có ai, bản thân anh lại không nhìn thấy, không quen thuộc vị trí và đồ đạc trong phòng, một mình xuống giường sẽ rất phiền toái.
Anh ngồi trên giường bệnh trắng toát, trước mắt vẫn là bóng tối. Trải qua năm năm thích ứng, cảnh tối tăm này không còn khiến anh sợ hãi một cách khó hiểu nữa, trái lại càng làm anh bình tĩnh hơn.
Bất chợt trong phòng phát ra2tiếng động giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446326/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.