*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đầu ngón tay khẽ cử động, sau đó anh thử mở mắt ra, xung quanh đều là một màn đen.
Là mơ sao? Anh kinh ngạc
Mãi đến khi bên tai truyền tới tiếng Thẩm phu nhân: “Đình Thâm, con..
con đã tỉnh rồi sao?” Không phải mơ
Nhưng tại sao anh lại không nhìn thấy? Thẩm Đình Thâm đã ngủ mấy ngày mấy đêm, thời gian dài không ăn uống gì khiến khóe môi trắng bệch của anh khô khốc: “Là mẹ đúng không?” “Đình Thâm...” Giọng Thẩm phu nhân đầy vẻ khổ sở và nhẫn nại, bà vươn tay nắm chặt tay Thẩm Đình Thâm: “Bác sĩ nói mắt con chỉ là tạm thời không nhìn thấy, qua một thời gian sẽ khôi phục thôi.” Bác sĩ không nói như vậy, nhưng Thẩm phu nhân không muốn nói3với Thẩm Đình Thâm rằng khả năng hồi phục của mắt anh rất thấp
Thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện rồi, ngay cả Thẩm phu nhân còn khó chấp nhận, đừng nói gì đến Thẩm Đình Thâm trước kia đã từng bộc phát một lần trong nhà
Cũng chính vì chuyện này, mấy ngày nay Thẩm phu nhân luôn tự trách mình, nếu như lúc trước khi thấy tinh thần Thẩm Đình Thâm bất ổn, bà nên dẫn anh đến bệnh viện kiểm tra mới đúng.
Hoặc là không nên để mình anh chịu quá nhiều áp lực như vậy.
Nghe tiếng Thẩm phu nhân, Thẩm Đình Thâm đang không thấy gì, liền giơ một tay lên huơ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446284/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.