*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bác sĩ vừa tháo khẩu trang vừa cởi bộ đồ phẫu thuật đầy máu ra
Anh ta thản nhiên nhìn đám người ở cửa, hé miệng muốn nói gì đó, rồi lại lắc đầu, “Viên đạn bắn trúng sát mép tim, chúng tôi đã cố hết sức rồi.” cố hết sức, mấy chữ này trở nên vô cùng đáng sợ khi nghe từ miệng bác sĩ
Chu Dụ trợn trừng mắt, bước từng bước lên trước, giọng nói không kìm nổi mà run rẩy, “Cố hết sức..
là sao?” Bác sĩ bặm môi, hé miệng muốn an ủi Chu Du, nhưng vẫn cảm thấy phải nói sự thật, “Chính là..
bệnh nhân đã chết rồi.”
Chết rồi.
“Là giả đúng không...” Mũi Chu Dụ cay cay, nước mắt trào ra, cô3gần như ngồi sụp xuống đất trong thoáng chốc, túm lấy ống quần bác sĩ mà thầm thì, “Người ở bên trong không phải chị gái Chu Kỳ của tôi đúng không? Người ở bên trong không phải chị ấy! Đúng không?” Bác sĩ và y tá đều ùa đến an ủi Chu Du, mấy người Cố Thần Trạch và Trần Duệ cũng tiến lên đỡ Chu Dụ dậy
“Đừng như vậy, Chu Dụ.” Cố Thần Trạch ôm chặt cô vào lòng, một tay ôm eo, một tay giữ đầu để tất cả nước mắt của cô rơi vào người mình
“Người ở bên trong không phải chị gái em, không phải! Không phải!” Chu Du khóc đến hụt hơi trong lòng Cố Thần Trạch, song từ1đầu đến cuối đều không dám nhìn Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446261/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.